Jul 26, 2015

Sự luân hồi chuyển thế của vĩ nhân thời cận đại là Tôn Trung Sơn.

Câu chuyện có thật về luân hồi: Tôn Trung Sơn trong đời này là người như thế nào?
 

Đời người luân hồi như vòng xoáy, ân ân oán oán chẳng bao giờ dứt. Câu chuyện xúc động và xót xa dưới đây được một kí giả kể lại, nó liên quan đến sự luân hồi chuyển thế của vĩ nhân thời cận đại là Tôn Trung Sơn.


Đã bao giờ bạn nghe thấy chuyện có người chỉ vừa mới biết bò đã có thể viết chữ thành thạo không?
Nghe có vẻ khó tin nhưng đây lại là câu chuyện có thật, cũng bởi tính chân thật của nó mà chỉ cần bước đến vùng đất ấy, nhắc đến cái tên ấy thì không ai không biết.
Nam Dương là vùng đất địa linh nhân kiệt, sản sinh ra những hào kiệt lưu danh muôn thuở như Võ hầu Gia Cát Lượng, thần y Trương Trọng Cảnh. Trong thời đại khủng bố đỏ, dưới sự thống trị của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), cũng đã xuất ra một nhân vật khiến chính quyền đương thời phải né sợ, bởi nó phủ nhận hoàn toàn thuyết Vô thần mà Đảng ra sức tuyên truyền.
Nhân vật này, nguyên là nhân vật chính, kiếp trước tiếng tăm lừng lẫy ở Nam Dương, quốc phụ của Trung Hoa Dân Quốc, đời này là một kỳ nhân có thể biết trước mọi việc, nhưng thân lại bị hãm trong tật nguyền câm điếc, họ tên là Trương Tứ Mục.
Khoảng mười mấy năm về trước, vị kí giả vì có việc từ núi Võ Đang đến Đông Bắc, đi qua Hán Thủy, Lão Hà Khẩu, chợt nhớ đến Long Trung ở gần đó, thế nên đã hoãn lại một ngày thăm viếng nơi ẩn cư của tiền hiền Chư cát Võ hầu. Nhân đó lại vào Nam Dương, thị trấn quan trọng ở biên giới Tây Nam, Hà Nam, chiêm ngưỡng nơi ngụ của Thần y Trương Trọng Cảnh. Đang lúc cảm khái đạo đức và phong thái của các thần y thời cổ, chợt nhớ đến trước khi đi một vị tiền bối học Đạo đã bấm đốt ngón tay cho ông, bảo rằng hãy thay ông đến thăm một người quen cũ hiện đang mắc nạn, tên là Trương Tứ Mục, thế nên vị kí giả liền theo địa chỉ ông nói hướng đến thị trấn tìm hỏi người chưa bao giờ biết đến này.
Sau khi ngồi xe hơi đến thị trấn, trong lúc nghỉ ngơi ở nhà ga, kí giả bèn hỏi một ông lão bán trứng gà trà về Trương Tứ Mục ở thôn Vương Điếm, trong lòng không nghĩ đến vị Trương Tứ Mục này lại nổi danh đến thế; ông lão thao thao bất tuyệt về hàng tá chuyện kỳ dị về Trương Tứ Mục.
  1. Học vấn không thầy cũng tự thông tỏ
Trương Tứ Mục khi còn bé, đến hơn 2 tuổi mới biết bò, trước đó cha mẹ cả ngày sầu khổ, khi con biết bò mới có chút vui mừng. Có một ngày, người kế toán bên đại đội đang chờ người đến nhà nói chuyện, tiểu Tứ Mục giãy giụa khỏi người cha, lúc đó đang ngồi chồm hổm trên mặt đất, nhặt một miếng ngói bên cạnh, bò đến đến trước cửa viết chữ “môn (cửa)”, bò đến cái chậu ghi chữ “cang (chậu)”, bò đến cái cây viết chữ “thụ (cây)”, trái một nét, phải một hình, trái phải thuần thục hai bên, thật là không có thầy mà tự thông tỏ. Những người khách trong sân đang tán chuyện, nhìn thấy sự việc thì mắt trợn, mồm há hốc, cha mẹ Trương Tứ Mục không biết chữ vội hỏi chuyện gì đang xảy ra?
Nhà ông xuất hiện kỳ nhân rồi!”, người khách sau một hồi mới lấy lại được bình tĩnh, không ngớt lời bảo đây là chuyện kì lạ, “Đích thị là cha Tứ Mục, ông chắc hẳn là người biết tôn kính Thần Phật từ lâu rồi”.
Nghe xong, trong lòng cha Tứ Mục có chút vui rạo rực, “Gì mà tôn kính Thần Phật, … chỉ là gần đây hay thấy Tứ Mục lúc bò xuống đất, liền dùng miếng vôi vẽ bừa lên một số thứ giống như chữ trên báo chí, chẳng lẽ lại thật sự là chữ ư?”
“Chữ còn có giả sao?”, kế toán đại đội vỗ ngực đùng đùng bảo, “Tôi nửa đời viết chữ, xem nét viết này, so với một học sinh trung học trông ra còn có lực hơn. Thật là kỳ diệu, đi, đi báo cho làng xóm thân thích biết, năm đó lão gia Gia Cát Lượng làng ta còn vùi đầu đọc sách vài chục năm, lần này nhà ông Trương làng ta xuất sinh một bậc học giả từ trong bụng mẹ rồi!”
Một truyền mười, mười truyền trăm, tin tức mau chóng lan truyền khắp xóm làng. Từ mấy tuổi đầu, nhà Trương Tứ Mục mỗi năm đều phải tiếp đón từng lượt từng lượt người đến thăm hỏi với mục đích khác nhau. Đại bộ phận đến là vì hiếu kì, cũng là để xem trường hợp kỳ lạ hiếm thấy này. Rất nhiều phóng viên cũng đến phỏng vấn, năng lực siêu thường của Trương Tứ Mục đều được chọn đăng trên báo chí, bao gồm cả những báo miệng lưỡi nhà quan. Trước mắt, loại hiện tượng kì lạ này còn không cách nào giải thích được …
Đến lúc 4, 5 tuổi, Trương Tứ Mục mới đến tuổi học đi, nhưng lúc này mẹ Tứ Mục và người trong làng mới phát hiện, “quý nhân ngữ trì” Trương Tứ Mục này không những không biết nói, mà còn nghe không được tiếng sấm, tiếng pháo! Cậu bé hoàn toàn bị câm và điếc.
Nông thôn nghèo, không có tiền đi học, cậu bé Tứ Mục lại còn bị câm, đương nhiên càng không nói đến chuyện đi học được. Vậy cậu làm thế nào để nhận biết được nhiều chữ như vậy? Lại làm thế nào mà biết được hàm nghĩa của những chữ đó? Ai cũng không nói rõ được.
Có một lần, một nhóm phóng viên do quan chức đảng chỉ thị đến phỏng vấn, Trương Tứ Mục từ sớm đã chờ đón ở nơi đó, trong lòng có vẻ cao hứng, tiện tay cầm phấn viết xuống mặt đất hai chữ “đồng nhân”, đằng sau lại viết 4 dấu chấm, ý là hỏi em trai Tứ Phúc đi cùng ai. Tứ Phúc lại để cho những người được phái đến dùng ngón tay vẽ lên không trung tên của mình. Quả nhiên, khi Trương Tứ Mục chỉ cần nhìn thấy chữ họ vẽ, trong nháy mắt liền rất nhanh viết ra tên họ của những người đó.
Chữ viết của Trương Tứ Mục cực kỳ ngay hàng thẳng lối, cân đối, từng nét từng nét, cẩn thận tỉ mỉ, so với chữ người thường thì còn đẹp hơn, hơn nữa tay trái tay phải đều viết chữ thuần thục, tay trái so với tay phải viết có chút lưu loát hơn. Bất kể là nét vẽ xấu vô cùng, cũng không làm khó Tứ Mục. Bằng cách nào mà cậu chỉ cần liếc mắt nhìn liền biết được để vẽ? Vẫn là một câu đố. Thần tích nhận ra chữ trong không trung của Trương Tứ Mục nhanh chóng truyền đi, mọi người khắp nơi đều biết.
Học vấn bẩm sinh của Trương Tứ Mục khiến người ta kinh ngạc, từng có người dùng phần viết trên mặt đất 26 chữ bộ thủ “扌”(thủ) và 40 chữ bộ thủ “亻” (nhân) và bảo Tứ Mục điền phần bên cạnh. Cậu nhoẻn miệng cười, rồi một mạch điền xuống, rất nhiều chữ liên quan giữa từ và cụm từ, như “拥护” (ủng hộ), “捷报” (thiệp báo), “投” (đầu),”打” (đả), “扭” (nữu), “担” (đảm), “扫” (tảo), “摘” (trích), “扶” (phù).
Mặt khác, về phương diện số học, thiên văn, ngoại ngữ, sự tinh thông của cậu quả thực là ngoài dự đoán của mọi người. Từng có một người hỏi một chữ tiếng Anh “read” (đọc), Trương Tứ Mục lập tức bảo anh ta, từ này xuất hiện trong sách Anh ngữ cấp hai và thương vụ trang 177, 231, 145, 198, 216. Điều này không thể không khiến người ta thán phục và lấy làm kỳ lạ!
  1. Thân mang thuật dự toán thần kỳ
Trương Tứ Mục là con trai trưởng của nhà họ Trương, lại là người biết chữ, tuy rằng tàn tật nhưng cha mẹ và người trong làng khác đều coi trọng cậu, không ít người còn thường đến thỉnh giáo Tứ Mục về năm tháng nhuận, bởi vì Tứ Mục có thể tính ra chính xác năm tháng nhuận trong vòng 100 năm và nhuận tại mấy tháng. Thế nhưng, Trương Tứ Mục giúp người ta việc tốt, nhưng chuyện không tốt cũng có, hậu quả là bị cha gọi đến giận dữ đánh cho mấy trận. Tuy vậy, cậu bị đánh không phải vì đoán sai hay chỉ bậy mà hoàn toàn đều là do thuật dự toán làm người ta kinh ngạc. Một lần, Tứ Mục bỗng nhiên vào làng viết xuống mặt đất mấy chữ “xxx ngày mấy tháng mấy chết”. Đến ngày đó, người kia trùng hợp không biết tại sao lại chết thật, rồi chẳng biết người nào đó mách rằng do Tứ Mục nguyền rủa mà chết, vì thế cha của cậu nổi trận lôi đình đánh cho cậu một trận.
Còn có một năm, trước kỳ thi tiểu học vào cấp hai, bài thi vẫn còn nguyên trong huyện, Trương Tứ Mục đem đề làm văn là “Mẹ của em” chính xác viết ra cho mấy học sinh trong làng, kết quả là những học sinh này đều làm bài rất tốt. Năm thứ hai, Trương Tứ Mục một lần nữa lại viết ra trước đề thi văn “Tuổi thơ ta so với những trẻ em Tây đen” cho những đứa trẻ trong làng biết, làm cho Sở Giáo dục huyện náo động một phen, phái người đi khắp nơi truy ra ai là người tiết lộ bí mật. Cuối cùng vị này đến nơi của Trương Tứ Mục nhưng thấy cậu ta vừa câm vừa điếc, ngây ngơ ngu ngốc, cũng thấy không giải quyết được gì, thế nhưng cha Tứ Mục vẫn hung hăng đánh cho cậu một trận.
Sau hai lần bị đánh, Tứ Mục không còn trả lời cho người khác về đề thi hay các loại sự tình tai nạn gì khác, nhưng chỉ cần là chuyện tốt, Tứ Mục đều sẵn lòng giúp đỡ.
Có đôi khi, Tứ Mục có thể biết trước mọi chuyện nhưng cậu lại tỏ ra khờ khạo ngu ngốc một cách đáng yêu. Năm 60, Mao Trạch Đông phát động phong trào cộng sản, từ đó dẫn đến nạn đói khủng khiếp trên cả nước, quê nhà của Trương Tứ Mục cũng không ngoại lệ. Trương Tứ Mục đói đến xót cả ruột, cậu ta thấy người khác lén lút lấy đồ ăn trong nhà ăn, thì cũng học theo trộm lấy một cách “quân tử”, bất kể nhà ăn có người hay không, cậu cứ đường hoàng mà tới lấy. Năm đó lương thực quý như vàng, kết quả là người khác không có việc gì, còn Tứ Mục thì bị níu lại đánh cho một trận. Sau đó, có người hỏi về chuyện này, Tứ Mục dí dỏm trả lời “dạ quân tử thẳng thắn, cái bụng đói phong lưu!”, biểu hiện nhân sinh quan rằng Tứ Mục không bị thế sự làm dơ bẩn, dù khổ vẫn vui cười!
  1. Ẩn đố “di chúc của thủ tướng”
Trương Tứ Mục, Trung Quốc, Trung Hoa Dân Quốc, Thần tích, Pháp Luân Đại Pháp, Bài chọn lọc,
Trong cuộc đời của Trương Tứ Mục, khi không có ai cùng nói chuyện, cậu thường ngẩng đầu nhìn bầu trời hay ngồi ngẩn người một chỗ, chẳng ai biết cậu đang suy nghĩ điều chi? Thế nhưng, điều khiến người ta kỳ lạ nhất là việc Tứ Mục cam tâm tình nguyện viết lại toàn văn di chúc Tôn Trung Sơn cho người đến thăm hỏi. Khi đó, Tứ Mục như biến thành một người khác, thay đổi từ trạng khái khù khờ, ngốc ngếch sang một thần thái sáng sủa hẳn lên. Đầu tiên Tứ Mục dùng phấn viết dùng cỡ chữ lớn hơn viết tiêu đề phía trên, sau đó viết chính văn bên dưới: “Tôi dốc hết sức mình cho cuộc cách mạng của quốc dân trên 40 năm, mục đích là cầu mong cho Trung Quốc được tự do bình đẳng…”, sau khi viết chính văn còn ký tên lạc khoản (phần đề chữ, ghi tên bức vẽ) Tống Khánh Linh, ngày 21 tháng 3 Tôn văn.
Toàn thể chữ viết văn bản được sắp đặt chỉnh tề, chữ viết tinh tế, giản thể phồn thể sử dụng giao nhau, không sai một chữ, viết xong lạc khoản, Trương Tứ Mục thường sẽ viết hai câu đối hai bên văn bản “Cách mạng chưa thành công, đồng chí cần nỗ lực”, khiến người ta cảm giác kỳ diệu không thể tả, có một cái gì đó nặng trịch không nói nên lời rơi trong lòng của Tứ Mục.
Đảng cộng sản dùng danh nghĩa cách mạng, hy sinh tính mệnh mấy chục triệu đồng bào, chiếm đoạt đại địa Trung Hoa văn mình cổ xưa, vứt bỏ gốc rễ dân tộc, vận động nối tiếp vận động không ngừng nghỉ, như bão táp tàn sát người vô tội, theo đảng thì nay đúng mai sai, người dân bị quay như chong chóng. Con người giống như một cọng cỏ trong cơn sóng lớn vô biên, có thể lập tức bị tiêu mất không thấy bóng dáng tăm hơi, không lưu dấu vết gì, ai có thể có dũng khí dám công khai đứng lên vì nhân dân mà cắt bỏ “sinh mệnh” của ĐCS?
ĐCS tự xưng là đảm lấy trách nhiệm giải phóng toàn bộ nhân loại, dưới thiên hạ của ĐCS, vì sao Tứ Mục lại nói với mọi người rằng cách mạng còn chưa thành công? Trong khi đó, Trương Tứ Mục trong khủng bố đỏ, lại dùng thân thể hèn mọn của đời mình, dùng phương thức đặc thù này hướng đến vô số người để bài trừ lời dối trá vô thần luận của đảng, dùng chính hành động vô thanh thắng hữu thanh để chứng minh sự tồn tại của Thần tích. Đây chẳng lẽ là sứ mệnh sâu xa của Tứ Mục? Chỉ có bản thân ông mới biết được.
Trương Tứ Mục mấy chục năm làm người viết chữ trong thôn, ông đối với chính trị đặc biệt quan tâm. Tuy nhiên, ông cũng không nói cho mọi người biết, vậy mà báo chí từ nhỏ đến lớn, cho đến báo Tin tức tham khảo… ông đều đọc tường tận. Năm 76, khi báo đăng tin tin tức xác thực việc Chu Ân Lai và Mao Trạch Đông chết, ông len lén từ trong nhà cầm một dây 50 miếng pháo nhỏ, ở trong phòng đại đội không người châm ngòi, cũng dùng tấm gạch viết xuống mặt đất: “Cự nghiệt nhất tiêu vạn chúng hân, tam thiên giang hà tận thích kim! Trường dạ tuy mạn kim kê hiểu, vi ngã trung hoa chiếu càn khôn” (Tạm dịch: Tội ác cự đại vừa tiêu mất, muôn người hớn hở, 3000 Trường Giang – Hoàng Hà thích tận nay! Đêm dài mặc dù khắp nơi gà vàng {cất tiếng gáy} hừng sáng, vì Trung Hoa chúng ta chiếu càn khôn). Tuy rằng sau khi viết, ông đã dùng chân kịp thời lau đi, thế nhưng vẫn bị một người thanh niên sau này phát hiện nhìn thấy và nhớ kỹ.
  1. Thời điểm lâm vào cảnh khốn cùng, tiết lộ thiên cơ
Một ngày năm 1992, Trương Tứ Mục mất tích, lúc đó vị ký giả cũng đang trên đường đến làng huyện tìm Tứ Mục, lúc vị này trên đường núi Võ Đang, vị tiền bối học Đạo từng nói: Trung Hoa Dân Quốc nguyên là một con thanh long trông coi linh giới trên trời, còn ĐCS hiện hình trên trời là một con ác long màu đỏ. Bởi vì không tuân thủ thiên quy, thỉnh thoảng xích long cùng thanh long hiền lành đánh nhau; thường thì xích long là kẻ thua cuộc, thanh long thường tha chết cho nó. Tuy nhiên, mấy chục năm gần đây, ác long màu đỏ đắc thế, bởi nó ăn trộm một viên châu ngũ tinh (năm sao) trên linh giới, nên có thể ra sức hoành hành trăm năm. Sau trăm năm thì linh khí suy giảm, cũng là thời khắc bị trừng phạt. Sự tình triển hiện ra ở nhân gian chính là khi Liên bang Xô Viết giải thể.
Lại nói, tình cảnh của ĐCS Trung Quốc hiện tại cùng thể chế tham dâm mục nát bên trong và sự phồn vinh giả tạo trước mắt, thì chính là hồi quang phản chiếu bệnh trạng của con rồng đỏ trước khi tắt thở, “Cửu Bình ĐCS” ứng với 9 thanh kiếm mà trời dùng để giết nó, nhưng cái này là để sau này hãy bàn, sách viết tiếp tương lai sắp đến.
Đến làng Vương Điếm, thôn Tứ Trương, nhà Trương Tứ Mục, người nhà ông cho biết Trương Tứ Mục đã mất tích nhiều ngày, và họ đã phái người đi tìm. Tuy rằng hai bên không quen biết nhau, nhưng do tìm người sốt ruột, lúc vị kí giả cáo từ, người nhà của Tứ Mục lại nắm tay nhờ giúp tìm hộ người. Vị kí giả cũng chẳng từ chối. Trên đường trở về thị trấn, ông mở ra một bản giấy trúc của vị tiền bối nhờ kiếm người, trên giấy có một đồ hình bát quái, bên trên đông nam quẻ tốn có ứng với dấu hiệu ngày giờ vận động; vị kí giả như bừng tỉnh ra, thán phục rằng lỗ mũi lão ngưu này, sớm biết người ta lạc đường, mới kêu mình tìm giúp người đó. Vì thế, ông liền bỏ xe đi bộ, một ngày một đêm sau đến thành phố Đặng Châu, làng Hậu Pha, một thôn trang ở ngã ba đường thì thấy bóng dáng người lất la lất phất như say rượu, quần áo luộm thuộm, khuôn mặt tím bầm, toàn bộ thảm hại như vừa bị đánh một trận tơi bời.
“Hỏi” ra mới biết chính là Trương Tứ Mục, nguyên là hôm trước ông lang thang xin ăn đến một nhà ở làng Hậu Pha, vị nữ chủ nhà tốt bụng thấy ông thật đáng thương, bèn để ổng ở nhà ăn mấy bữa cơm no, thật sự là phòng bị dột, lại gặp trời mưa ướt cả đêm, không nghĩ là người nam chủ nhà sau khi trở về nhà lại bộc phát ghen tuông, đánh cho ông một trận tơi bời, ném ra ngoài cửa.
Trương Tứ Mục quá là đáng thương, sau khi bị đánh bầm mắt, thật sự bước vào cảnh anh hùng gặp nạn, ko có lối thoát, thì ông trời cũng không thể làm gì hơn.
Vì thế, vị kí giả liền dẫn ông đến ven đường nghỉ ngơi, từ trong hành lý tùy thân mang theo lấy ra một ít thức ăn, vừa nhìn ông chật vật nhai nuốt liên tục, vừa khua tay múa chân lên không trung hỏi han, còn ông cũng dùng bùn trên mặt đất đáp trả, thật là một cuộc đối thoại kỳ lạ.
Người ta thường nói: Uống rượu gặp người tri kỷ, thì nghìn chén vẫn ít. Vị kí giả cùng với Trương Tứ Mục chỉ mới lần đầu gặp mặt qua loa, càng chưa nói đến chuyện rượu chén nhỏ giao bôi, mà khi ông đem phiến giấy bày ra đằng trước mặt, Tứ Mục bỗng nhiên như bị cái gì đó đánh mạnh, đôi mắt có chút sưng bỗng nhiên chảy nước, chủ đề từ xa đến gần, khi nói đến ông toàn thân là chỗ mê về thân thế, ông đột nhiên dùng một bài vè để trả lời:
“Sứ quân hiệp đảm vấn túc nhân,
Thương mang đại địa khởi phong vân,
Trung Hoa bất tử quy hàn mộng,
Bách niên nhất thán tội tôn văn”.

Tạm dịch:
“Sứ quân hiệp gan hỏi túc nhân,
Bao la mờ mịt đại địa gió mây bắt đầu thổi,
Trung Hoa bất tử quy hàn mộng,
Trăm năm thở dài tội Tôn văn”.
“Các hạ kiếp trước chẳng lẽ là Dật Tiên Quân sao?”, tuy rằng lúc trước vị kí giả đã được đạo nhân chỉ điểm nhưng cũng có chút nghi hoặc, hay là nên chứng thực một chút!
“Đúng vậy, chuyện cũ đã thành dưới suối vàng, chỉ lưu lại danh tịch tại thế nhân!”
“Ông vì dân tộc Trung Hoa mà lên tiếng, thiên địa có thể chứng giám, nhưng nay sao lại rơi xuống đến nông nỗi này?” Người viết nhìn thấy ông một thân tàn tật, thật sự có chút vì ông mà cảm thấy bất bình.
“Thiên lý sáng tỏ, đều có nguyên do, Tứ Mục đời này bị tội lớn, đều là có nhân quả kiếp trước mà thành!”.
“Chuyện này xin chỉ giáo cho!”
“Ai! Nói ra thì dài dòng, anh có biết Tôn Trung Sơn cả đời, sai lầm lớn nhất là gì không?”
“Là vì không sớm tổ chức kiến thiết quân đội nước Cộng hòa, thế nên để cho quân phiệt cậy mạnh, gian nghịch cướp nước, khiến cho người dân không được thanh bình đúng không?”
“Không, sai lầm lớn nhất đời Tôn Văn, để lại hậu quả khôn lường của “Liên Nga Liên Cộng”, một câu dẫn đến tai hại khôn cùng, nguyên ban đầu tôi muốn nhờ cậy vào lực lượng và sự ủng hộ của Liên Xô, nhưng lại không nghĩ đến kết quả là dẫn sói vào nhà, hủy hoại Hoa Hạ, đoạn đứt huyết mạch, cứ thế tạo thành sai lầm lớn, đây chính là sự trừng phạt công bình nhất mà thiên thượng dành cho tôi!”
“Ài, ông cũng rất tốt, chỉ một lòng muốn tốt cho dân tộc mà! Được được được thôi thôi thôi, chúng ta không nói đến chuyện cũ thống hận này nữa”.
Vị kí giả thấy ông có chút kích động, nghĩ thầm: đích thị đúng là vì Liên Cộng trước đây của ông, mới dẫn đến việc ông Tưởng cho Quốc Cộng hợp tác, kết quả là người ta được thế, đánh đuổi các ông đến hải đảo xa tít mù khơi, vì cái gọi là “gieo gió gặt bão mà ra”.
Trương Tứ Mục trước mắt dường như tựa hồ biết vị kí giả đang suy nghĩ gì, ông lộ vẻ sầu thảm cười khổ: “Đúng vậy, hưng cũng thế, vong cũng thế, thế nhưng đại nạn đứt đoạn tôi mang đến cho dân tộc, thực sự là tôi đảm đương không nổi nữa rồi! Dẫn trộm vào nhà, thực sự là kiếp nạn thiên cổ!”
“Chẳng lẽ không có cách nào cứu vãn sao?”
Trên đầu kim kê một bánh xe xoay chuyển, rửa sạch tâm nhơ nhuốc Mặt trời lan tỏa… anh sẽ thấy được, sẽ thấy được… haha!” ( bản đồ vẽ đất nước Trung Hoa như một con gà, trên đầu con gà này sẽ có một bánh xe xoay chuyển)
Tứ Mục xem vị kí giả chừng không hiểu được lời ông nói, vì vậy vẽ trên mặt đất một vòng tròn lớn, ở giữa vẽ một chữ ”卐” vạn lớn, trên dưới trái phải chữ vạn là hình lưỡng thái cực và chữ vạn nhỏ, bên cạnh ghi lên “Bánh xe này mà chuyển, nhân tâm quy thiên; Trung Hoa trầm oan, gạt mây thấy trời!”, ghi xong, ông liền dùng tay trong không trung hướng đến người đối diện làm một kiểu chuyển động, sau đó lại chỉ chỉ vào vị kí giả, ý nói rằng người này nhất định sẽ thấy được, trong lòng ông rất lấy làm cao hứng.
Ngày đó, hai người họ còn nói về rất nhiều chủ đề, nhưng vì có việc cần làm nên người viết bài đã đưa Tứ Mục gửi gắm cho một vị nông dân nhiệt tâm ở đó chăm sóc và dẫn đi rồi giao cho người trong nhà, rồi lại nhờ người đưa tin báo người nhà ông ấy, xong rồi tạm biệt để tiếp tục chuyến hành trình.
Thoáng một cái đã 10 năm qua đi, có lẽ là do nguyên nhân không muốn gây phiền toái cho người trong nhà, hay có lẽ do không muốn người thế nhân chú ý đến thân tàn ý lạnh của chính mình, trước khi chia tay, Trương Tứ Mục không hy vọng chính mình còn sống đến lúc kí giả viết ra nội dung câu chuyện và thân thế của ông. Mấy năm trước, một người bạn gọi báo rằng, Trương Tứ Mục đã lẳng lặng tạ thế. Sau khoảng thời gian dài bận rộn, vị kí giả mới có cơ hội viết lại bài này, âu cũng là dành tặng độc giả bài viết về vị vĩ nhân của thời đại này.
Lời cuối
Theo bản đồ Trung Hoa, trên đầu con gà ý là chỉ vùng đất Cát Lâm, Trường Xuân, từ đây nếu có thể xuất ra một bánh xe xoay chuyển, tức là “Chuyển Luân” thì sẽ khiến nhân tâm quy thiên, tức lòng người hướng về trời. Trong kinh thư Phật giáo, “Chuyển Luân” này lại ứng với tích Đức “Chuyển Luân Thánh Vương” vào thời mạt Pháp sẽ xuống thế độ nhân.
Năm 1992, khi Trương Tứ Mục bị lạc đường cũng là lúc Pháp Luân Phật Pháp khai truyền, người sáng lập Pháp Môn này là ông Lý Hồng Chí, sinh ra tại Trường Xuân. Đồ hình mà Tứ Mục miêu tả rất giống với Đồ Hình Pháp Luân của Pháp Luân Công.
Mọi chuyện lẽ nào có thể trùng hợp kì lạ đến vậy. Bản thân tôi tin đây là ý chỉ của Thần, bởi sự tồn tại của Trương Tứ Mục đã là một Thần tích, lời ông để lại chính là Thần ngôn, tin hay không là chuyện của thế nhân, quan trọng nhất là đừng tin theo lời của tà đảng mà làm chuyện trái lương tâm.
Pháp Luân Đại Pháp từ khi khai truyền thì đến năm 1999 lại gặp phải nạn lớn là cuộc bức hại của ĐCSTQ, như đã nói trên nguyên đây là một con ác long màu đỏ, sinh tồn chỉ để gieo họa cho nhân gian. Khi đã đến thời điểm này, nếu còn không nhận ra sự tà ác của ĐCS mà hùa theo để hành ác thì hậu quả thật khôn lường. Tôn Trung Sơn vì “dẫn rắn vào nhà” mà trở thành câm điếc, nay bạn đã nhận ra chân tướng của ác đảng lại còn không mau tỉnh ngộ thì hậu quả thê lương thế nào bạn có thể tự mình hình dung ra.
Tại đây, xin dùng bài văn tế này gửi đến Trương Tứ Mục, cũng là mong ông mỉm cười nơi chín suối.
Theo Tinhhoa.net

THỦ TƯỚNG HUNSEN NÓI GÌ VỚI 5000 TƯỚNG LĨNH CAMPUCHIA?

Hun Sen nói gì với 5000 sĩ quan chỉ huy các lực lượng vũ trang Campuchia?

 
24/07/15 06:21
- Hun Sen đánh giá cao vai trò của các lực lượng vũ trang Campuchia và nỗ lực không mệt mỏi cũng như cam kết của họ trong việc bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn...

Thủ tướng Campuchia Hun Sen.

Tân Hoa Xã ngày 23/7 đưa tin, Thủ tướng Campuchia Hun Sen hôm Thứ Năm 23/7 đã có cuộc họp “hiếm gặp” với khoảng 5000 sĩ quan chỉ huy cấp cao của các lực lượng vũ trang Campuchia trên cả nước. Cuộc họp diễn ra tại trụ sở Trung tâm Vệ sĩ của Thủ tướng ở huyện Takhmao tỉnh Kandal.

Trong cuộc họp này ông Hun Sen đánh giá cao vai trò của các lực lượng vũ trang Campuchia và nỗ lực không mệt mỏi cũng như cam kết của họ trong việc bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, an ninh quốc gia. Hun Sen cũng kêu gọi các lực lượng vũ trang Campuchia tiếp tục hợp tác duy trì hòa bình, ổn định chính trị, an ninh và trật tự công cộng, tăng cường đảm bảo duy trì pháp luật, thúc đẩy tự do dân chủ.

Tân Hoa Xã nhấn mạnh, cuộc họp được ông Hun Sen triệu tập trong bối cảnh phe đối lập CNRP lặp đi lặp lại cáo buộc (bịa đặt phi lý) rằng chính phủ Campuchia sử dụng các bản đồ vẽ bởi Việt Nam trong những năm 1980 để đàm phán phân giới cắm mốc.

Thủ tướng Hun Sen đã khẳng định rõ, bản đồ mà chính phủ của ông dùng đàm phán phân giới cắm mốc với Việt Nam là đáng tin cậy, Tân Hoa Xã nói. Ủy ban Biên giới Quốc gia Campuchia cho biết, bản đồ này do Sở Địa dư Đông Dương của Pháp xuất bản năm 1951, được lưu chiểu tại Liên Hợp Quốc năm 1964.
.
5000 sĩ quan chỉ huy các lực lượng vũ trang Campuchia trong cuộc họp "hiếm thấy" 
với ông Hun Sen. Ảnh: Tân Hoa Xã.

Trong một động thái có liên quan, Thông tấn xã Campuchia AKP ngày 23/7 cho biết, Học viện Hoàng gia Campuchia hôm Thứ Năm đã giới thiệu quá trình đàm phán, phân giới cắm mốc với Việt Nam và các tài liệu liên quan, chấm dứt những hiểu lầm của một số chính trị gia và công chúng Campuchia xung quanh nỗ lực của chính phủ về việc phân định biên giới.

Tiến sĩ Sok Touch, Trưởng nhóm Nghiến cứu biên giới của Học viện Hoàng gia Campuchia cho biết: “Biên giới là vấn đề rất nhạy cảm đòi hỏi sự cẩn trọng cao độ. Chúng tôi khuyến khích chia sẻ các tài liệu chính thức có liên quan, nhưng chúng tôi hoàn toàn bác bỏ tất cả các tài liệu không rõ nguồn gốc, căn cứ”.

Học viện Hoàng gia Campuchia cũng khuyến nghị 2 nước Việt Nam, Campuchia cần thông báo cho nhau biết những diễn biến mới ngoài biên giới trên cơ sở luật pháp quốc gia và quốc tế, nguyên tắc hòa bình và hợp tác để tiếp tục đàm phán, thỏa thuận về vấn đề biên giới. Các nhà nghiên cứu cũng đề nghị Campuchia sửa đổi các thủ tục pháp lý quan trọng đang cản trở việc sử dụng tài liệu hỗ trợ cho việc đàm phán phân giới cắm mốc với láng giềng.

Để tạo sự đồng thuận trong nhận thức, chính phủ Campuchia đã yêu cầu Liên Hợp Quốc và Pháp, Anh, Hoa Kỳ cung cấp các bản đồ chính thức do Sở Địa dư Đông Dương phát hành trước 1954 để kiểm tra chéo. Nhóm nghiên cứu biên giới của Học viện Hoàng gia Campuchia tin rằng quá trình làm việc minh bạch của họ sẽ ngăn chặn các luận điệu vô căn cứ cũng như hoạt động lợi dụng vấn đề biên giới kích động người dân của một số chính trị gia nước này.

“Cho đến nay chúng tôi đã nhận được các bản đồ chính thức, tài liệu chính thức từ chính phủ, cựu lãnh đạo Ủy ban Biên giới quốc gia ông Sean Peng Se và những người khác. Chúng tôi chưa nhận được bất cứ tài liệu gì từ Liên Hợp Quốc và 3 nước Mỹ, Anh, Pháp. Nhưng chúng tôi hy vọng sẽ sớm nhận được các tài liệu liên quan”, Tiến sĩ Sok cho biết.

Theo Khmer Times ngày 22/7, cũng chính Tiến sĩ Sok Touch đã xác nhận, cái gọi là bản đồ biên giới mà lãnh đạo phe đối lập Sam Rainsy “đưa về từ Pháp” trong tháng Bảy này là một đĩa CD sao chụp không rõ nguồn gốc, không thể sử dụng để đàm phán phân giới cắm mốc giữa hai nước. Tiến sĩ Yong Pao, một thành viên khác của nhóm nghiên cứu cho biết, tất cả các bản đồ phải được in sao bởi một tổ chức được công nhận và được chính phủ sử dụng. Không thể sử dụng những bản đồ sao chép không rõ nguồn gốc để đàm phán phân giới.

Tiến sĩ Chhrot Bunthong, một thành viên khác của nhóm nghiên cứu đã yêu cầu CNRP cung cấp các tài liệu liên quan chứng minh cho cáo buộc của họ, nhưng CNRP đã không trả lời. Một số nhà lập pháp đã sử dụng vấn đề biên giới vào mục đích chính trị. “Đừng lấy bản đồ làm con tin cho các chính trị gia”, Tiến sĩ Chhrot Bunthong nói.

Yem Pohnearith, người phát ngôn CNRP ủng hộ quan điểm này của nhóm nghiên cứu. Ông cho biết đảng của ông không có bản đồ gốc bằng giấy mà chỉ có ảnh chụp trên một đĩa CD.
Hồng Thủy

Nhục mạ uy danh đại tướng





Thứ Bảy, ngày 25 tháng 7 năm 2015




Sau nhiều lần đồn đoán của dư luận và cải chính thông tin từ báo chí về tính mạng của đại tướng Phùng Quang Thanh. Ngày 25/7.2015 báo chí Việt Nam đưa tin đại tướng Phùng Quang Thanh về nước.



Nhưng không hề có tấm ảnh hay vài giây clip ngắn ngủi nào để chứng minh được đó là đại tướng Phùng Quang Thanh thật sự. Tất cả tấm hình chỉ là chiếc xe , duy nhất một tấm hinh chụp từ xa nói một người mặc vét xám là ông Thanh. Tuy nhiên tấm hình mờ đến nỗi không ai dám khẳng định là ông Thanh. Chưa kể những chi tiết như mái tóc chải ngược bên thông thường hay tư thế chân đứng rất khó hiểu.



Đại tướng Phùng Quang Thanh, mặc complet màu nhạt vừa xuống máy bay - Ảnh VIỆT DŨNG




Đại tướng Phùng Quang Thanh rời sân bay Nội Bài trên chiếc xe mang BKS quân đội TH 2809. (Ảnh: CTV)




Bây giờ xét theo luồng dư luận ông Phùng Quang Thanh còn sống và khoẻ mạnh.



Nếu vậy tại sao không đưa ra bằng chứng rõ ràng cho luồng  dư luận khỏi nghi ngờ, bán tán ông đã chết ?



Người ta bảo không việc gì phải giải thích với những ai nghi ngờ thiếu thiện chí.?



Chẳng phải từ khi tin ông Thanh chết ở bên Pháp đến giờ, bao lần tướng lĩnh như tướng Thước, tướng Tuấn và các chuyên gia y tế cao cấp như ông Khải phải lên báo giải thích đó sao.? Thậm chí là đến Bộ Ngoại Giao cũng phải lên tiếng đính chính đó sao.?



Ông Thanh còn sống và khoẻ manh, tin vẫn cứ đồn ông chết. Một người bình thường thôi, như bà Châm ở Hải Dương tin đồn bà ấy chết, lập tức có clip đưa ra bà vẫn sống và đang nói. Ai trong trường hợp bị đồn như thế họ cũng sẽ tìm cách chứng minh đưa ra những bằng chứng xác thực không thể chối cãi. Trừ những trường hợp trốn nợ thì họ có thể ỡm ờ.



Ông Thanh còn sống, dư luận đồn ông chết. Ông mang thân là một đại tướng, bộ trưởng quốc phòng, uỷ viên BCT. Cái uy danh của ông rất lớn, bởi lớn thế mới thu hút được tin đồn.



Thế nhưng báo chí có vẻ không thiện chí trong việc làm sáng tỏ cho ông, kiểu đưa tin như tôi gọi nói với thư ký, hoặc tấm hình cái xe càng khiến dư luận rối mù, xôn xao bàn tán hơn. 



Chả lẽ mang uy danh đại tướng ra để làm trò vờn thông tin. Úp mở để dư luận đồn đoán sai, rồi mới trưng bằng cớ thật ra là ông còn sống đây. Các thế lực thù địch, đài báo, bọn lâu nhâu bloger, facebook chỉ là đồn sai trái, không căn cứ, đừng tin vào chúng. Hãy tin vào báo chí cách mạng.



Làm thế không đáng chút nào, uy danh của một đại tướng không thể đem ra làm trò nghi binh để chiến thắng trong một trận chiến truyền thông lãng nhách như vậy. Lấy uy danh đại tướng ra để vờn như vậy là nhục mạ uy danh ấy. Không coi con người ấy, vị trí ấy ra gì. Mới sử dụng vào mục đích thấp hèn để đánh lừa, gài bẫy dư luận.



 Các tờ báo '' chính thống '' như Quân đội nhân dân, công an nhân dân, nhân dân, trang chính phủ họ đứng ngoài cuộc. Tờ báo quân đội nhân dân không hề đăng một tin nào về ông Thanh suốt trong những ngày dư luận đồn đại.



Những tờ báo hạng hai như Vietnamnet, dantri, thanhnien...thì tới tấp đưa những tin mơ hồ, thiếu chứng cứ liên tục. Đưa như thể câu lượng đọc chứ không phải là muốn bảo vệ uy tín của ông Phùng Quang Thanh.



Nếu ông Phùng Quang Thanh còn sống, còn đường đường là đại tướng bộ trưởng quốc phòng, còn là uỷ viên BCT...liệu ông có chấp nhận mình là một con bài để báo chí cách mạng dùng lập lờ nhằm đánh một cú đau vào những đồn đoán hay không.?



Giả sử ông chấp nhận làm vật nghi binh, chỉ để làm cái trò lật mặt dư luận trong lần này thôi, chả đáng tí nào. Đại tướng mà đồng loã để làm trò như vậy còn gì là đại tướng. Không ai đi đùa với tin đồn mình chết, kể cả người bình thường, vì họ còn bố mẹ , anh em, họ hàng nữa.  Anh chấp nhận đùa thế với dư luận, nhưng thân nhân của anh họ có chấp nhận hay không.?



Giờ thì thử xác định ông Thanh còn sống và khoẻ mạnh. Chắc hẳn sau cú làm bẽ bàng dư luận. Người ta còn thấy thương hại cho ông vì đã mang danh đại tướng ra để làm trò ú tim.



Các tờ báo đưa tin ông Thanh còn sống, đi làm việc chỗ này , chỗ kia mà không đưa ra bằng chứng xác thực đánh tan nghi ngờ của dư luận, chính là những tờ báo đang mang uy tín, danh giá của một lãnh đạo cao cấp ra làm trò dền dứ , câu nhử dư luận. 



Như thế là đang xúc phạm, sỉ nhục và lăng mạ một đại tướng.


Anh đã về!



Anh đã về!


Sat, 07/25/2015




Ồ! anh ấy đã về. Về với nhân dân về với vòng tay nồng ấm của đồng đội, gia đình.



Anh về trong tiếng chào mừng êm ái của người thương yêu anh, những người cứ canh cánh về sinh mạng của anh, một sinh mạng quan yếu của đất nước trong thời điểm cần một người lãnh đạo sáng suốt và mạnh mẽ như anh, nhắm quân thù mà bắn, nhắm là cờ của chúng mà giật mà hạ thủ trên vùng trời quê hương....



Anh đã về, mà lạ, những lời lẽ bình thường mà bất cứ một lãnh đạo cao cấp nào cũng được dùng tới khi xuất...viện, chỉ có anh là hoàn toàn không, hoàn toàn im ắng, hoàn toàn bưng bít như ngày anh...nhập viện.



Sao thế? Anh không xứng đáng ư? Anh không về để tiếp tục là người cầm ngọn cờ đầu của Đảng của Quân đội nhân dân ư? Anh bệnh hoạn và yếu ớt nên để anh nghỉ dưỡng ư? Có Đảng mới biết điều bí mật to lớn này. Chỉ có Đảng mới đủ sáng suốt quyết định số phận của anh. Tiếp tục làm người bảo vệ đến cùng tình hữu nghị sáng ngời hay phải rút lui vào bóng tối cho một trào lưu khác hành động. Trào lưu mà vài tuần lễ trước anh không hề tưởng tượng ra chứ nói chi là sẵn sàng đối mặt.



Anh về trên chuyến bay do Mỹ chế tạo, Boeing 777. Anh ngồi hay nằm trong khoang hành khách chỉ có đội bay mới biết, hành khách chung chuyến không biết. Họ vô tình hay vô ý quá trước một nhân vật cực kỳ ăn khách hiện nay. Không ai trong chuyến bay có được một điện thoại smart phone để ghi lại hình ảnh lịch sử mà truyền thông trong và ngoài nước chăm chú trông chờ. Anh còn yếu nên có lẽ đồng đội thương yêu quá đỗi không nỡ để anh bị làm phiền. Anh về, vì vậy không ai thấy, không ai nghe.



Báo chí loan tin là đủ để yên lòng nhân dân. Báo chí lúc nào chẳng thế họ được sinh ra để làm tròn bổn phận đưa những nguồn tin trung thực từ Đảng. Họ là một tầng lớp được đào tạo bài bản, được học tập tới nơi tới chốn vai trò của người truyền thông Xã hội chủ nghĩa, vì vậy việc loan tin anh về hoàn toàn đúng đắn bởi họ cẩn trọng đến từng chi tiết.



Anh về, không ai đón thì thôi, anh không buồn hay không hề thắc mắc. Anh biết khi đã chọn con đường như thế thì trước sau cũng gặp kết cục này. Những kẻ khác cũng thế có hơn gì nhau. Anh chỉ là nạn nhân của một âm mưu vĩ đại mà chiếc áo thái thú anh mặc để đóng tròn vở kịch mà Đảng giao phó rốt cuộc chỉ một mình anh chịu hậu quả.



Anh chịu tiếng dữ như kẻ phản bội dân tộc. Anh bị cho là cánh tay của Trung Nam Hải cài cắm vào nội bộ Đảng. Oan cho anh, một người chỉ lo làm sao đừng để bị bọn phương Bắc tấn công, nỗi lo của anh có khi diễn tả hơi thô ráp khiến người dân hiểu lầm. Đáng lẽ anh phải được Đảng tạo cơ hội  thanh minh những điều anh nói phát xuất từ cái tâm lo lắng cho toàn dân trước họa Trung Quốc. Ngược lại Đảng cố tình làm cho việc anh đi chữa bệnh như là bí mật quốc gia khiến bọn báo chí phương Tây bu lại làm phóng sự sới tung cả lên những gì mà anh và gia đình muốn giữ.



Hôm nay anh về nhà, anh sẽ được gia đình lo lắng cho phần còn lại của anh sau một thời gian tuy ngắn nhưng đầy phong ba nơi xứ người. Anh thở phào trút hết phiền muộn và sẵn sàng cho một cuộc sống mới, ôn lại những tháng ngày tại vị với biết bao niềm luyến tiếc.

Và anh hiểu ra rằng cuộc đời con người ta là ngắn ngủi không đủ để nói một câu trần tình sự thật tận đáy lòng huống chi những điều to tát khác. Anh sẽ cố tranh thủ mà nói cho được những gì mà Đảng không muốn anh nói, bất kể đó là cái lương tâm hiếm hoi mà một Bộ trưởng quốc phòng có được.



Anh buồn và anh im lặng suy nghĩ mình cần phải làm gì trong thời gian tới. À, chắc chắn phải khác với người đồng chí đoản mệnh của anh. Anh phải khác đồng chí ấy. Cho dù là một lãnh chúa miền Trung cũng không thề nào bằng được anh. Anh không hề là lãnh chúa nhưng lịch sử đã trao trách nhiệm nặng nề cho anh: ngăn chặn một cuộc chiến tranh thấy trước bằng sự hy sinh tăm tiếng của mình, cúi đầu chịu nhục cho một lũ đầu hoạt đầu chính trị có cơ hội ăn trên ngồi trốc trên cái ngai vàng rất rộng ấy.



Anh về trong ánh mắt căng cứng của nhân dân nhưng tiếc thay không ai gặp anh được để anh có cơ hội nói một câu thôi, "Tôi khỏe rồi, đồng chí đồng bào ơi".



Thì thôi anh không nói nhưng nhân dân đều hiểu. Vậy nhé anh Thanh, người chịu lằm điều thị phi trong cái hỗn mang thời cuộc. Hãy gắn bó với gia đình, chỉ có gia đình mới đủ yêu thương để che chở cho anh trước búa rìu dư luận. Tuy không yêu anh đủ để chúc anh mạnh khỏe nhưng nhiều người cũng thành tâm cầu cho anh được thanh thản với thời gian còn lại.

Còn thanh thản cách nào thì tùy vào các đồng chí của anh. Họ đã vượt ra khỏi thượng đế và do đó họ chính họ là người định đoạt cho số phận của anh. Đừng buồn, anh Thanh và những anh khác nhé.



Bộ ảnh chưa từng tiết lộ về vụ khủng bố 11/9 ở Mỹ

Bộ ảnh chưa từng tiết lộ về vụ khủng bố 11/9 ở Mỹ



 Thanh Vân – Nguồn ảnh: Reuters

.Hãng Reuters hôm nay (25/7) đã công bố loạt ảnh bên trong Trung tâm Hành động khẩn cấp của Văn phòng Tổng thống tại Washington, được chụp nhiều giờ sau vụ 11/9/2001.

Bộ ảnh chưa từng được công bố cho mãi tới hôm nay này đã cho thấy một bầu không khí u ám và trĩu nặng phủ khắp bên trong căn hầm bí mật bên dưới Nhà Trắng, sau khi nước Mỹ bị những kẻ khủng bố tấn công, gây ra tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
Điều này được thể hiện rõ ràng trên khuôn mặt, cử chỉ của những người đứng đầu nước Mỹ khi đó, như Tổng thống George Bush, Phó Tổng thống Dick Cheney, Ngoại trưởng Colin Powell, Cố vấn An ninh quốc gia Condoleezza Rice, cũng như Đệ nhất phu nhân Laura Bush, Đệ nhị phu nhân Lynne Cheney.
Bộ ảnh này được phóng viên ảnh của ông Cheney chụp và được Cơ quan Lưu trữ quốc gia Mỹ công bố theo yêu cầu của nhà làm phim Colette Neirouz Hanna dựa trên Đạo luật Tự do thông tin. Trung tâm Hành động khẩn cấp là một căn hầm bí mật nằm dưới Cánh Đông của Nhà Trắng.

Dưới đây là một số hình ảnh đáng chú ý trong bộ ảnh này.

Mỹ, khủng bố, 11/9/2001Tổng thống George Bush đang thảo luận với các quan chức cấp cao trước khi phát biểu trực tiếp trên truyền hình vào tối ngày 11/9. Vẻ mặt của ông Bush lúc này vô cùng đăm chiêu.

 
Mỹ, khủng bố, 11/9/2001
Sự căng thẳng của các nhà lãnh đạo Mỹ được thể hiện rất rõ qua cử chỉ chống tay lên thái dương của Cố vấn An ninh quốc gia Condoleezza Rice và nét mặt của Ngoại trưởng Colin Powell.
Mỹ, khủng bố, 11/9/2001
Phó Tổng thống Dick Cheney đang gọi điện thoại, còn Cố vấn An ninh quốc gia Condoleezza Rice đang trao đổi công việc với các quan chức khác.
Mỹ, khủng bố, 11/9/2001
Phó Tổng thống Dick Cheney thẫn thờ theo dõi các bản tin trên tuyền hình về loạt vụ tấn công của khủng bố nhằm vào nước Mỹ.
Mỹ, khủng bố, 11/9/2001
Tổng thống George Bush, Phó Tổng thống Dick Cheney và Cố vấn An ninh quốc gia Condoleezza Rice tại Trung tâm Hành động khẩn cấp ở thủ đô Washington.
Mỹ, khủng bố, 11/9/2001
Ngoại trưởng Colin Powell đang bóp trán suy nghĩ.
Mỹ, khủng bố, 11/9/2001
Phó Tổng thống Dick Cheney đang thảo luận công việc với Cố vấn An ninh quốc gia Condoleezza Rice, cùng một số quan chức. Khi đó nhiều người cho rằng các vụ khủng bố sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới ông Cheney, bởi ông phụ trách Nhà Trắng thời điểm xảy ra vụ tấn công, còn ông Bush đang ở Florida.
Mỹ, khủng bố, 11/9/2001
Tổng thống George Bush đang trao đổi với Phó Tổng thống Dick Cheney và các nhân viên cao cấp khác tại Trung tâm Hành động khẩn cấp ở thủ đô Washington.
Mỹ, khủng bố, 11/9/2001
Đệ nhất phu nhân Laura Bush (giữa) cùng gia đình Phó Tổng thống Dick Cheney trong căn hầm bí mật bên dưới Nhà Trắng.
Mỹ, khủng bố, 11/9/2001
Phó Tổng thống Dick Cheney cùng với vợ Lynne Cheney trên chiếc trực thăng Marine Two để di chuyển tới một địa điểm bí mật. Việc di chuyển gia đình Phó Tổng thống là một phần trong kế hoạch đặc biệt dành cho các nhà lãnh đạo.

Mọi lời đồn đoán tan thành mây khói ...Phùng Quang Thanh đã về nhà.

Chiếc xe chở Đại tướng Phùng Quang Thanh đã về trước nhà



—————

Sáng nay 25.7, chuyến bay chở Đại tướng Phùng Quang Thanh – Bộ trưởng Bộ Quốc phòng của Vietnam Airlines số hiệu VN-18 cất cánh từ sân bay Charles de Gaulle (Pháp) về thẳng Việt Nam đã đáp xuống sân bay Nội Bài lúc 6 giờ 55.

Trước cửa nhà Đại tướng Phùng Quang Thanh

Đại tướng Phùng Quang Thanh, mặc complet màu nhạt chuẩn bị lên xe -

Ảnh ông Phùng Quang Thanh mặc bộ đồ sơ mi trắng, ca vát và áo comple màu chì

Một số hình ảnh phóng viên Infonet ghi nhận được.

Một trong những chiếc xe của đoàn xe Bộ Quốc phòng ra đón đại tướng Phùng Quang Thanh tại sảnh C5 sáng ngày 25/7.

Chiếc xe biển số TM-28-09 chở đại tướng Phùng Quang Thanh đi về hướng nội thành Hà Nội

Xe_TM_zing

Xe chở Bộ trưởng Phùng Quang Thanh rời khỏi sân bay Nội Bài

Đại tướng Phùng Quang Thanh đã bước xuống máy bay bằng cầu thang bộ, tươi cười bắt tay nhiều người đón tiếp, sau đó lên xe ôtô biển số TH 2809 chạy về hướng cầu Nhật Tân, về Hà Nội.

Đại tướng Phùng Quang Thanh, mặc complet màu nhạt chuẩn bị lên xe -

Theo thông tin mà Thanh Niên có được lúc 7h20, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Phùng Quang Thanh có mặt trên chuyến bay này. Bộ trưởng Thanh sẽ đi thẳng ra cổng Vip A.

Xe đón Đại tướng Phùng Quang Thanh chờ tại chân cầu thang máy bay.

Bộ trưởng BQP Phùng Quang Thanh bức xúc thông tin sai lệch của DPA

Bộ trưởng BQP Phùng Quang Thanh bức xúc thông tin sai lệch của DPA

Hiện sức khỏe Bộ trưởng Phùng Quang Thanh đang tiến triển tốt. Đại tướng rất bức xúc với thông tin mà hãng DPA của Đức đưa tin về tình hình sức khỏe của ông. Trao đổi với PV chiều…
 
Cuộc điện thoại lúc 14h50 ngày 20.7 tới phòng Đại tướng Thanh

Cuộc điện thoại lúc 14h50 ngày 20.7 tới phòng Đại tướng Thanh

Đúng 15h ngày hôm nay, trung tướng Nguyễn Quốc Thước, nguyên UVTW Đảng, nguyên tư lệnh quân khu 4, gọi điện cho chúng tôi. Tướng Thước nói: “Sau bài báo của Quý báo: “Ngày nào tôi cũng…
 

12 Đại tướng của Quân đội Nhân dân Việt Nam

12 Đại tướng của Quân đội Nhân dân Việt Nam

Trong lịch sử 70 năm của Quân đội Nhân dân Việt Nam, 12 người đã được thụ phong Đại tướng – quân hàm sĩ quan quân đội cao cấp nhất. Chúng tôi xin gửi đến bạn đọc Infographic về 12 Đại tướng…
 

Đại tướng Phùng Quang Thanh đã về Việt Nam, vẫn khỏe mạnh

Theo ghi nhận của PV Infonet tại sân bay, ông Thanh khá khỏe.

Có mặt tại sảnh C5 (sảnh chuyên dành đón khách VIP) của sân bay Nội Bài sáng sớm ngày 25/7, có khá đông phóng viên các báo, đài. Tuy nhiên, không có phóng viên nào được vào trong.

Ngay sau đó, đoàn xe của Bộ Quốc phòng đưa đại tướng – Bộ trưởng Phùng Quang Thanh đi về hướng nội thành Hà Nội.

phungquangthanh_reuters_wuzs (1)

Đại tướng Phùng Quang Thanh đã bước xuống máy bay bằng cầu thang bộ, tươi cười bắt tay nhiều người đón tiếp, sau đó lên xe ôtô biển số TH 2809 chạy về hướng cầu Nhật Tân, về Hà Nội.

Một nguồn tin cho biết, Đại tướng Phùng Quang Thanh, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, đi ghế hạng thương gia, sức khỏe bình thường, không phải bố trí phương tiện, thiết bị trợ giúp.

Lúc 6h51, theo thông báo của nhà ga, chuyến bay mang số hiệu VN18 của hãng hàng không Vietnam Airline – chuyến bay dự kiến sẽ đưa Đại tướng Phùng Quang Thanh về nước- đã hạ cánh.

Từ sáng sớm, nhiều xe biển xanh, biển đỏ đỗ trước sảnh nhà chờ A2 sân bay quốc tế Nội Bài. Lực lượng an ninh nhà ga này được thắt chặt. Khá đông phóng viên báo, đài cũng có mặt chờ đón đại tướng.

Lúc 6h30 sáng 25/7, trước của nhà ga sân bay T2 sân bay Nội Bài xuất hiện nhiều xe ô tô biển quân sự

Đại tướng Phùng Quang Thanh đã về đến sân bay Nội Bài - Hà Nội - ảnh 1

Theo dự kiến chuyến bay VN 18 từ Paris về Nội Bài sẽ hạ cánh vào lúc 6 giờ 25 phút thế nhưng đến 6 giờ 55 phút máy bay mới đáp xuống đường băng – Ảnh: Đan Hạ

Theo thông tin mà Thanh Niên Online có được, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Phùng Quang Thanh có mặt trên chuyến bay này. Bộ trưởng Thanh sẽ đi thẳng ra cổng Vip A.

Trước đó, ngày 1.7, thông tin từ Ban bảo vệ và chăm sóc sức khỏe trung ương cho hay đại tướng Phùng Quang Thanh đã sang Pháp trị bệnh cách đây một tuần và sức khỏe đang tiến triển tốt.

Thông tin Đại tướng Phùng Quang Thanh sang Pháp trị bệnh được một cán bộ có trách nhiệm của Ban bảo vệ và chăm sóc sức khỏe trung ương xác nhận sau khi đại tướng Phùng Quang Thanh vắng mặt tại Đại hội thi đua quyết thắng toàn quân lần thứ 9, do Quân ủy Trung ương – Bộ Quốc phòng tổ chức. Đại hội này có sự tham dự của nguyên Tổng bí thư Lê Khả Phiêu, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng… Ngoài ra, còn có sự tham dự của Chủ tịch Hội đồng thi đua – khen thưởng Trung ương; các lãnh đạo, nguyên lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Mặt trận tổ quốc Việt Nam; Thủ trưởng Bộ Quốc phòng qua các thời kỳ; các Bà mẹ Việt Nam Anh hùng, Anh hùng Lực lượng vũ trang, Anh hùng Lao động thời kỳ đổi mới và 305 đại biểu ưu tú của toàn quân.

Cũng theo Ban bảo vệ và chăm sóc sức khỏe trung ương, tối 30.6, ông Thanh đã được phẫu thuật cắt bỏ khối u phổi lành tính.

Theo Giáo sư Phạm Gia Khải, thành viên Ban bảo vệ và chăm sóc sức khỏe trung ương, “hồi kháng chiến, anh Thanh có bị dập phổi, gần đây kiểm tra sức khoẻ thì thấy một phần phổi có hiện tượng xơ hoá. Các bác sĩ đã kiểm tra kỹ, soi chiếu, sinh thiết nhưng không thấy vấn đề gì. Vì thế chuyển sang Pháp kiểm tra kỹ hơn xem có phải ung thư không”.

Cũng theo Giáo sư Khải, ngay cả khi được xác định đúng là ung thư phổi thì với kỹ thuật mới như hiện nay, hoá trị, xạ trị, cũng không quá lo. Việc lựa chọn sang Pháp chẩn đoán, điều trị cho đại tướng Phùng Quang Thanh bởi các chuyên gia nhận thấy kỹ thuật sinh thiết tại Pháp có nhiều ưu việt, cho kết quả chính xác để đưa ra hướng phẫu thuật, điều trị tối ưu. “Đợt điều trị này, dự kiến ông Thanh sang Pháp trong khoảng 2 – 3 tuần rồi về, chỉ là để chữa bệnh thôi”, Giáo sư Khải khẳng định.

Ngày 20.7, Hãng tin DPA của Đức đột nhiên đăng bản tin dẫn nguồn không chính thức rằng Đại tướng Phùng Quang Thanh đã qua đời khi đang điều trị bệnh tại Pháp vào ngày chủ nhật 19.7.

Tuy nhiên, ngay sau đó, Trung tướng Võ Văn Tuấn, Phó tổng tham mưu trưởng Quân đội nhân dân Việt Nam đã bác bỏ thông tin sai lệch này và khẳng định “sức khỏe Bộ trưởng Phùng Quang Thanh bình thường, không có vấn đề gì. Nếu DPA có gửi thông tin đến Bộ Quốc phòng thì chúng tôi sẽ có câu trả lời chính thức…”, ông Tuấn nói. Cũng theo ông Tuấn, Đại tướng Phùng Quang Thanh sẽ trở về nước vào cuối tháng 7. Lẽ ra Bộ trưởng Phùng Quang Thanh có thể về nước sớm hơn nhưng bệnh viện có khuyến cáo, cần chờ đủ một tháng sau ca phẫu thuật mới có thể đi lại bằng máy bay, ở điều kiện áp suất cao nên lịch về Việt Nam phải lùi lại.

Trung tướng Võ Văn Tuấn cũng cho rằng, trong thời gian gần đây dư luận có nhiều thông tin đồn đoán, suy diễn liên quan đến vấn đề sức khỏe của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, đại tướng Phùng Quang Thanh. Đó là thông tin thất thiệt, không chính thống gây nhiễu động tình hình.

Bên cạnh đó, trên báo Quân đội nhân dân số ra sáng ngày 20.7, có đăng tin Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Phùng Quang Thanh chúc mừng Lữ đoàn Thông tin 26, Quân chủng Phòng không – không quân nhân dịp kỷ niệm 50 năm Ngày truyền thống (20.7.1965 – 20.7.2015) và nhân dịp kỷ niệm 20 năm Ngày truyền thống của Trung tâm Tiêu chuẩn – đo lường – chất lượng 2, Cục Kỹ thuật, Quân chủng Hải quân (20.7.1995 – 20.7.2015).

Trả lời Thanh Niên Online qua email chiều 20.7 về việc đăng tải các thông tin liên quan đến tình hình sức khỏe của Bộ trưởng Quốc phòng, đại tướng Phùng Quang Thanh, bà Christiane Oelrich, Trưởng văn phòng Hãng DPA tại Bangkok (Thái Lan) phụ trách khu vực Đông Nam Á cho biết DPA vừa phát một bản tin thay thế, dẫn lời Phó tổng tham mưu trưởng Quân đội nhân dân Việt Nam, trung tướng Võ Văn Tuấn về vấn đề này.

Bà Oelrich cho biết trong bản tin của DPA, trung tướng Võ Văn Tuấn, Phó tổng tham mưu trưởng Quân đội nhân dân Việt Nam đã phủ nhận tường thuật về sức khỏe của Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh mà hãng này phát đi trước đó. Cụ thể, trung tướng Võ Văn Tuấn được DPA dẫn lời nói rằng sức khỏe của Đại tướng Phùng Quang Thanh hiện “ổn định” sau ca phẫu thuật ở bệnh viện Georges Pompidou tại Paris (Pháp). “Tôi đã nói chuyện với ông ấy (Bộ trưởng Phùng Quang Thanh – NV) hôm qua. Ông ấy sẽ trở về Việt Nam vào cuối tháng này”, DPA dẫn lời trung tướng Tuấn.

Tại buổi họp báo thường kỳ Bộ Ngoại giao chiều 23.7, Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Lê Hải Bình cũng xác nhận, hãng tin DPA đã phát tin cải chính thông tin sai lệch về tình hình sức khỏe Đại tướng Phùng Quang Thanh.

Đại tướng Phùng Quang Thanh về nước, xóa tan mọi tin đồn

Đại tướng Phùng Quang Thanh về nước, xóa tan mọi tin đồn

6h30 sáng 25/7, Đại tướng Phùng Quang Thanh đã đáp chuyến bay VN-18 của Vietnam Airlines từ Paris (Pháp) về Nội Bài. Sự xuất hiện của Bộ trưởng Quốc phòng đã xóa tan mọi tin đồn cho rằng ông đã…
 

Bộ trưởng Phùng Quang Thanh đến cơ quan ngay khi về nước

Bộ trưởng Phùng Quang Thanh đến cơ quan ngay khi về nước

Đáp xuống Nội Bài lúc 6h50, Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh nhanh chóng di chuyển ra ôtô và đến cơ quan làm việc trong buổi sáng nay. “Sức khỏe của Bộ trưởng rất tốt, có thể đi thang…
————