Dec 24, 2014

10 sự kiện nổi bật thế giới năm 2014

10 sự kiện nổi bật thế giới năm 2014


 

Vĩnh Nguyên



Năm 2014 được xem là một năm đầy phức tạp và biến động chưa từng thấy, với những bất ổn về an ninh, kinh tế, sự dịch chuyển trong quan hệ của các nước và những tai nạn kinh hoàng.



1. Cuộc khủng hoảng Ukraina và việc Nga sáp nhập bán đảo Crimea: Hàng loạt sự kiện liên tiếp như Tổng thống Victor Yanukovich bị lật đổ, trùm sôcôla Petro Poroshenko được bầu làm tổng thống mới, hai tỉnh miền đông Donbass và Donetsk quyết định ly khai, giao tranh giữa quân đội với phe ly khai kéo dài nhiều tháng làm hơn 4.300 người chết, tỉnh Crimea của Ukraina cũng bỏ phiếu ủng hộ tách khỏi Ukraina và gia nhập vào Nga gây những tác động không lường trong quan hệ Nga với Ukraina và phương Tây. Căng thẳng cực điểm khiến có nhiều lo ngại rằng Chiến tranh Lạnh đang trở lại.








2. Biển Đông nổi sóng: Trung Quốc quả quyết, o ép láng giềng hơn nhiều nhằm thực thi các đòi hỏi chủ quyền trên Biển Đông. Đỉnh điểm là việc hạ đặt trái phép giàn khoan Hải Dương 981 trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, xua cả trăm tàu, kể cả tàu quân sự ra ngăn cản lực lượng thực thi pháp luật của Việt Nam. Trung Quốc cũng đẩy mạnh mở rộng các đá ở Hoàng Sa và Trường Sa nhằm xây dựng các căn cứ quân sự, cơ sở trên biển, khiến không chỉ các láng giềng của TQ, mà cả thế giới lo ngại.







3. Sự nổi lên của nhóm khủng bố Nhà nước Hồi giáo (IS): Được cho là một chi nhánh của Al-Qaeda, IS đã nhanh chóng mở rộng vùng chiếm đóng ở Syria và Iraq, nhưng tàn bạo hơn nhiều với các vụ bắt cóc, hành quyết con tin hàng loạt. IS cũng là tổ chức khủng bố giàu nhất nhờ buôn bán dầu mỏ, ma túy. Chiến dịch không kích của Mỹ và phương Tây nhằm vào IS kéo dài gần 2 tháng qua chưa có kết quả rõ rệt.








4. Dịch Ebola bùng phát ở Tây Phi với tốc độ lây lan nhanh chưa từng thấy, tới nay đã cướp đi hơn 7.500 mạng sống, làm hơn 20.000 người bị lây nhiễm, trong khi các nỗ lực nghiên cứu vẫn chưa tìm được vaccine khống chế dịch.








5. Mỹ bình thường hóa quan hệ với Cuba sau 54 năm cắt đứt quan hệ ngoại giao và cấm vận kinh tế. Tuyên bố bình thường hóa hôm 19.12 là sự chấm dứt một cách tiếp cận lỗi thời trong quan hệ song phương. Mỹ đang xem xét mở đại sứ quán ở Havana, tước bỏ quy chế “quốc gia bảo trợ khủng bố” Mỹ gán cho Cuba, nới lỏng lệnh cấm đi lại, các hạn chế tài chính, mở đường cho doanh nghiệp Mỹ làm ăn tại Cuba.








6. Biểu tình đòi dân chủ ở Hồng Kông: Cuộc biểu tình của sinh viên chống lại việc Trung Quốc áp đặt chế độ bầu cử ở Hồng Kông đã bùng nổ thành một phong trào đường phố kéo dài gần 2 tháng, làm tê liệt hoạt động kinh doanh. Lúc cao điểm có hàng chục nghìn sinh viên xuống đường. Trước việc Trung Quốc và chính quyền Hồng Kông không nhượng bộ và đe dọa mạnh tay, các sinh viên biểu tình hòa bình đã rút lui.








7. Scotland bỏ phiếu nói “không” với độc lập. Cuộc trưng cầu dân ý tháng 9 đã bác bỏ khả năng Scotland tách khỏi Liên hiệp Vương quốc Anh và Bắc Ireland. Phe ly khai không giành thắng lợi, song số phiếu khá sát giữa họ (45%), với phe ủng hộ ở lại Liên hiệp (50%), cho thấy một xu hướng mạnh mẽ của liên minh gắn bó này và khiến Anh phải trao thêm nhiều quyền cho Scotland.








8. Cuộc chiến chống tham nhũng của Tập Cận Bình: Chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” mạnh mẽ của Chủ tịch Trung Quốc kéo dài từ cách đây 2 năm khi lên cầm quyền, và trong năm qua đã đạt được những dấu ấn mạnh mẽ, với những “con hổ” lớn như Chu Vĩnh Khang, Từ Tài Hậu, cùng rất nhiều “hổ” và “ruồi” khác bị điều tra, xét xử, ngồi tù hoặc bị xử tử.




Từ Tài Hậu (trái) và Bạc Hy Lai, hai "con hổ" lớn đã bị cách chức và xét xử vì tham nhũng. 



9. Giá dầu biến động trong những tháng cuối năm, giảm thấp chưa từng thấy, một phần do các nước đang nổi lên phát triển chậm lại, các nước sản xuất dầu lửa OPEC không cắt giảm sản lượng và quan trọng là Mỹ phát hiện ra nguồn dầu khí đá phiến, làm thay đổi nguồn cung cấp năng lượng và dẫn tới những thay đổi trong địa chính trị thế giới.






10. Thảm họa hàng không Malaysia: Hai vụ tai nạn bất ngờ của hãng Malaysia Airlines chỉ cách nhau 3 tháng. Máy bay MH370 với 239 người mất tích bí ẩn ngày 8.3, tới nay vẫn chưa có câu trả lời. Ngày 17.7, máy bay MH17 với 298 người bị bắn rơi tại vùng chiến sự Ukraina đã góp phần “đổ dầu vào lửa” trong cuộc khủng hoảng phức tạp ở đây. 



Ai là kẻ đứng trong bóng tối giật dây cho hành vi tội ác này?

Thông tin từ Ban Bảo vệ Sức khỏe Trung ương: Ông Nguyễn Bá Thanh đã bị đầu độc!
 December 24, 2014   ·              


Tràn lan trên mạng hiện nay là các thông tin đồn đoán về tình trạng sức khỏe của ông Nguyễn Bá Thanh, Ủy viên Trung ương Đảng, Trưởng ban Nội chính TW, có tin cho rằng ông đã từ Mỹ trở về và hiện đang nằm điều trị ở bệnh viện Ung thư Đà Nẵng, có tin ông đã chết, đã đưa về Việt Nam cho gia đình trong một quan tài kẽm, lại có tin đồn ông đã bị hạ độc bằng phóng xạ, ngay tại trung tâm y tế lớn nhất của Mỹ cũng vô phương chữa trị. Thực hư về nguyên nhân và tình trạng sức khỏe hiện nay của ông Nguyễn Bá Thanh ra sao?

bathanh
Ông Nguyễn Bá Thanh, ứng cử viên Ủy viên Bộ Chính trị đã bị loại ngay tại vòng bỏ phiếu đầu tiên tại Hội nghị TW7

Theo nguồn tin đã được chứng thực từ Ban Bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cán bộ TW, khoảng giữa tháng 05/2014, sau khi đóng sổ vụ án Dương Chí Dũng và hoàn tất hồ sơ vụ án Bầu Kiên, bàn giao cho Tòa án Nhân dân Tối cao, ông Nguyễn Bá Thanh đột nhiên bị choáng phải đưa đi cấp cứu, các bác sĩ chẩn đoán ông có triệu chứng rối loạn sinh tủy. Trước đó, khi rời Đà Nẵng ra Hà Nội nhậm chức Trưởng ban Nội chính TW, sức khỏe ông hoàn toàn bình thường và được đánh giá là sức khỏe tốt, đủ đảm đương công việc. Ông Thanh không tin vào kết quả chẩn đoán căn bệnh rối loạn sinh tủy từ Ban Bảo vệ Sức khỏe TW và tiếp tục làm việc bình thường, ai cũng thấy sắc mặt ông ngày một xám, nhìn gần thấy ẩn những mụn thâm đỏ dưới da. Sức khỏe ông Nguyễn Bá Thanh ngày một yếu và tiếp tục bị ngất xỉu trong chuyến công tác Thụy Điển đầu tháng 6/2014, khi đó ông mới đồng ý để Ban Bảo vệ Sức khỏe TW đưa đi Singapore chữa trị 02 lần vào trung tuần các tháng 6 và 7/2014. Tuy nhiên, dù Singapore có nền y tế hàng đầu khu vực vẫn không tìm ra nguyên nhân đích thực của căn bệnh, chỉ chẩn đoán là “Nhiễm độc xương, tủy” và đề xuất đưa ông Bá Thanh qua Trung tâm nghiên cứu ung thư Fred Hutchinson, Mỹ (nơi có kinh nghiệm hàng đầu về điều trị bệnh ung thư).
Được sự phê chuẩn của Ban Bí thư, ngày 16/8/2014, ông Nguyễn Bá Thanh đã được đưa sang Mỹ, ngay sau khi nhập viện, ông đã được chẩn đoán “Ngộ độc phóng xạ – ARS” và lập tức được chuyển đến Bệnh viện Johns Hopkins Medicine (Baltimore, Mỹ), đây là cơ quan chuyên nghiên cứu và điều trị mạnh nhất của Hoa Kỳ về các bệnh do nhiễm xạ gây ra. Sau ca phẫu thuật ghép tủy, ông có dấu hiệu phục hồi và được chuyển đến Trung tâm Y tế Đại học Washington (Washington University Medical Center) tiếp tục theo dõi và điều trị. Tính đến cuối tháng 10/2014, ông vẫn thường xuyên liên lạc về để báo cáo tình trạng sức khỏe với Ban Bí thư và chỉ đạo công việc của Ban Nội chính TW.

johns-hopkins
Bệnh viện Johns Hopkins Medicine (Baltimore, United States)

Tuy nhiên, từ đầu tháng 11/2014 đến nay ông không còn báo cáo về Trung ương cũng như chỉ đạo công việc của Ban Nội chính. Khi Ban Bảo vệ Sức khỏe TW liên lạc được với ông Phan Văn Tâm, thư ký phụ trách tháp tùng chăm sóc ông Thanh, ông Tâm cho biết bệnh tình ông Nguyễn Bá Thanh bắt đầu trở nặng do biến chứng của ca phẫu thuật ghép tủy, người bắt đầu khô quắt, xám xịt toàn thân, ngoài ra ông Tâm cũng không biết gì hơn, nhất là vấn đề chuyên môn. Đầu tháng 12/2014, được sự đồng ý của Ban Bí thư, Ban bảo vệ Sức khỏe TW đã thành lập đoàn qua Mỹ gồm lãnh đạo Ban Tổ chức TW và Ban Bảo vệ Sức khỏe TW, đến thẳng Trung tâm Y tế Đại học Washington làm việc trực tiếp với các bác sĩ điều trị để tìm hiểu về bệnh tình ông Nguyễn Bá Thanh và tìm giải pháp.

wu-medical-center
Trung tâm Y tế Đại học Washington (1959 Northeast Pacific Street, Seattle, WA 98195, United States, Phone: +1 206-598-3300), nơi ông Nguyễn Bá Thanh đang điều trị

Sau khi thăm ông Nguyễn Bá Thanh tại bệnh viện, đoàn công tác đã làm việc với Trung tâm Y tế Đại học Washington, theo các bác sĩ tại đây, dù đã cố gắng điều trị nhưng bệnh tình ông Nguyễn Bá Thanh ngày một trở nặng, lý do bệnh nhân được chuyển đến quá trễ, độc tố nhiễm trong xương không thể giải trừ hết. Dù ca phẫu thuật ghép tủy trước đó thành công nhưng các tế bào nhiễm độc phóng xạ ARS đã chuyển thành ung thư và đang lây lan rất nhanh, hiện không có liệu pháp ngăn chặn. Bác sĩ F. Marc Stewart, người trực tiếp điều trị ông Nguyễn Bá Thanh cho biết, ông Thanh vừa được hóa trị lần 3 nhưng chỉ có thể duy trì thêm một thời gian ngắn. Khoa Điều trị ung thư của thành phố Seattle (Seattle Cancer Care Alliance Clinic) do giáo sư, tiến sĩ Elihu Estey làm bác sĩ chính cũng đã vào cuộc, nhưng hi vọng rất mong manh, có thể nói, sự sống của ông Nguyễn Bá Thanh chỉ còn được tính bằng ngày…

md-marc-stewart
Bác sĩ F. Marc Stewart (điện thoại +1 206-351-4514), người trực tiếp điều trị cho ông Nguyễn Bá Thanh tại Trung tâm Y tế Đại học Washington

Như vậy, việc ông Nguyễn Bá Thanh bị đầu độc phóng xạ là sự thật minh xác, số phận ông dường như đã bị định đoạt bởi hành vi thấp hèn của đối thủ chính trị khi ông đang chuẩn bị ghi điểm quyết định nhằm tiến vào Bộ Chính trị khóa tới và khẳng định vai trò thủ lĩnh miền trung bằng cách âm thầm tiến hành điều tra tài sản tham nhũng của gia đình một Ủy viên Bộ Chính trị đương chức, cũng là người miền Trung theo chỉ thị trực tiếp của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng thì bỗng nhiên ngã quỵ… Ai là kẻ đứng trong bóng tối giật dây cho hành vi tội ác này?
Xuất hiện nhiều tin đồn đoán cho rằng nhóm lợi ích đứng sau ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã thực hiện, nhưng thực tế hoàn toàn khác và khác rất xa, việc ông Nguyễn Bá Thanh rớt khỏi Bộ Chính trị tại Hội nghị TW 7 do thiếu sự ủng hộ của ông Dũng là đúng một phần nhưng thực tế lí do chính mà ai cũng biết là ông Dũng không đồng tình với quyết định sai qui trình và độc đoán của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, hơn nữa bản thân ông Dũng ủng hộ ông Bá Thanh vì ông Thanh là người làm được việc và ông Thanh đã biết rõ và rất vui vì được sự ủng hộ của cả tứ trụ triều đình, mở rộng cửa vào Bộ Chính trị trong Hội nghị TW 10 sắp tới. Còn việc ông Thanh bị triệt hạ uy tín, chặn đường vào Bộ Chính trị qua vụ Thanh tra chính phủ công bố kết quả thanh tra đất đai Đà Nẵng thì mọi người cần tham khảo bài: Sự thật về thanh tra đất đai ở Đà Nẵng để có thông tin cụ thể hơn.
Vậy ai mới là thủ phạm đầu độc ông Nguyễn Bá Thanh? Có câu tiền nhân hậu quả, hãy xem ai là người bị đe dọa nhất trong việc nếu ông Nguyễn Bá Thanh vào Bộ Chính trị? Chúng tôi sẽ vạch mặt tên thủ phạm bỉ ổi này trong bài phóng sự tới.
Cầu mong trời phật phù hộ cho ông Nguyễn Bá Thanh vượt qua được kiếp nạn lần này.

Nguồn: Ban Bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cán bộ Trung ương.

Việt Nam là một trong 10 nước nhận kiều hối nhiều nhất thế giới

Hơn 90 tỉ đô la Mỹ kiều hối đã gửi về Việt Nam

Tư Hoàng - Thùy Dung

- Nguồn tiền kiếu hối - hiện đã vượt 90 tỉ đô-la Mỹ kể từ năm 1991 - đang trở thành phao cứu sinh cho nhiều doanh nghiệp, và là nguồn tài chính rất quan trọng với nhiều gia đình ở Việt Nam, theo Viện Nghiên cứu Quản lý Kinh tế Trung ương (CIEM).

Đánh giá này được tiến sĩ Võ Trí Thành, Viện phó CIEM, đưa ra nhân sự kiện Công ty Western Union kỷ niệm 20 năm hoạt động tại Việt Nam chiều 17-12 tại Hà Nội.

Tiến sĩ Thành cho biết, trong giai đoạn 1991-2013, lượng kiều hối chính thức vào Việt Nam hàng năm đã tăng trưởng trung bình 38,6%/năm, với tổng giá trị kiều hối là 80,4 tỉ đô la Mỹ, chưa tính lượng kiều hối năm nay 2014, dự kiến vào khoảng 11-12 tỉ đô la Mỹ.

Mỹ là quốc gia chuyển tiền kiều hối về Việt Nam nhiều nhất. Trong giai đoạn 2010-2012, kiều hối từ Mỹ chiếm tới 57% tổng số kiều hối chính thức của cả nước. Trong cùng kỳ, các quốc gia chuyển kiều hối lớn tiếp theo là Úc (chiếm khoảng 9%), Canada (8,4%), Đức (6%), Campuchia (4%), và Pháp (4%).

Theo ông Thành, trong giai đoạn 2007-2013, tổng kiều hối là nguồn vốn lớn thứ 2 tại Việt Nam (sau vốn FDI), và lớn hơn cả vốn ODA đã giải ngân.

“Kiều hối đóng vai trò quan trọng trong phát triển kinh tế và ổn định kinh tế vĩ mô,” ông Thành nói.

Ông nói thêm, kiều hối còn giúp tăng tiết kiệm, đầu tư, giảm gánh nợ, giúp cải thiện xếp hạng tín nhiệm quốc gia, giúp ổn định tỉ giá, cán cân thanh toán và tăng dự trữ ngoại hối.

Do đó, “kiều hối có tác động rất tích cực đến vĩ mô ở Việt Nam,” ông Thành nói.

Theo khảo sát của CIEM được tiến hành với hàng trăm người ở bảy tỉnh, thành phố ở Việt Nam, khoảng 16% người tham gia khảo sát cho biết dòng tiền kiều hối chảy vào lĩnh vực kinh doanh và sản xuất; khoảng 17% số người tham gia cho biết tiền kiều hối chiếm đến 80% tổng thu nhập gia đình họ. Có đến 40% số người tham gia khảo sát cho biết, tiền kiều hối đóng vai trò “quan trọng” và “rất quan trọng” đối với đời sống gia đình họ.

“Kiều hối đóng vai trò “phao cứu sinh” cho các nhà đầu tư không thể vay vốn ngân hàng do các quy định nghiêm ngặt về vay vốn,” ông Thành nói thêm.

Tiền kiều hối được sử dụng để chi trả phí sinh hoạt hàng ngày, đầu tư vào sản xuất kinh doanh và trả nợ.

Theo Phó thống đốc Ngân hàng Nhà nước Nguyễn Thị Hồng, 187 quốc gia gửi kiều hối về Việt Nam, đóng góp vào sự phát triển kinh tế của đất nước.

Còn theo Cục Lãnh sự, Bộ Ngoại giao, có khoảng 4 triệu người Việt Nam đang sinh sống, làm việc, và học tập tại hơn 100 quốc gia và vùng lãnh thổ trên thế giới.

Việt Nam là một trong 10 nước nhận kiều hối nhiều nhất thế giới với tổng giá trị kiều hối là 11 tỉ đô la Mỹ năm 2013, chiếm đến hơn 8% GDP.

Western Union bao gồm hơn 9.300 điểm giao dịch đại lý ở 63 tỉnh thành, và dịch vụ chuyển tiền của Western Union giúp kết nối với người Việt Nam với hơn 200 quốc gia và vùng lãnh thổ.

Mọi thứ thuộc về nhân dân, nhưng tiền tệ thì thuộc … quản lý nhà nước.


Mọi thứ thuộc về nhân dân, nhưng riêng tiền tệ thì thuộc … quản lý nhà nước.

Khương Duy

 - Biết phản biện chính sách, đấu tranh chống tiêu cực, tham nhũng, lãng phí mới là cách làm từ thiện hữu hiệu nhất.

Cuối năm, mùa đông giá lạnh cũng là mùa nở rộ các hoạt động thiện nguyện. Lướt qua khắp các diễn đàn, chúng ta dễ thấy những lời kêu gọi giúp đỡ các hoàn cảnh khó khăn ở mọi nơi, với lời kêu gọi nhường cơm sẻ áo. 

Thống kê số nghèo, không dễ


Những người đứng ra kêu gọi và tổ chức các hoạt động từ thiện đòi hỏi sự nhiệt tình  từ  những tấm lòng vàng trong xã hội. Đó luôn là hành vi đáng trân trọng.  

Song, hãy nhìn vào thực tế, tính đến cuối 2013, tổng số hộ nghèo trên cả nước lên tới 797.000 hộ, chiếm tỷ lệ 7,80%; tổng số hộ cận nghèo là 1.443.000 hộ, chiếm tỷ lệ 6,32%. Đó là những con số lớn và mới là con số trên giấy tờ. Tình hình thực tế có thể đáng buồn hơn. 

Ngay những người làm chính sách cũng thừa nhận, thống kê cái nghèo không hề dễ. Cái đói thì rất trực quan, dễ hình dung, nhưng cái nghèo thì nhiều khi lại… mơ hồ. Tạm đủ ăn, đủ mặc, nhưng phải chật vật mưu sinh cũng là nghèo. Có chút cơ nghiệp nhưng nuôi con đi học, người nhà ốm đau cũng là nghèo. Những người nghèo, họ sống âm thầm và ít khi được các tổ chức thiện nguyện biết đến. Số lượng này cũng khó thống kê, nên hoạt động từ thiện phải lớn đến mức nào mới đủ để giúp đỡ hết cho những số phận ấy? 

Có những vùng là cái rốn của đói nghèo, khi năm này qua năm khác cuộc sống vẫn không cải thiện là dù được các nhà hảo tâm chung tay giúp đỡ. Áo ấm, chăn bông, sách vở, mì tôm… đủ giúp họ ấm lòng qua mùa đông, nhưng để thoát nghèo, họ không chỉ cần có thế. 

Dù rất trân trọng các hoạt động từ thiện của nhiều nhóm, nhiều tổ chức với tư cách các hoạt động xã hội có ích và có đóng góp không nhỏ cho cộng đồng, song xét đến cùng, trong đấu tranh với nghèo đói, người đóng vai trò chủ đạo phải là nhà nước. Thông qua những nỗ lực phân bổ thu nhập, chi tiêu và đầu tư công hiệu quả, nhà nước mới có thể thực hiện việc xóa đói giảm nghèo trên diện rộng.

Cách làm từ thiện hữu hiệu nhất

Cụm từ xóa đói giảm nghèo quá quen thuộc trên truyền thông dễ gợi lên suy nghĩ rằng Việt Nam đã đạt những thành tựu trong công cuộc này. Song, thử suy nghĩ ngược lại, liệu tình trạng nghèo đói có còn dai dẳng như hiện nay, dù đã được giảm xuống đáng kể, có thực sự là một kết quả đáng tự hào? 

Một nền kinh tế hiệu quả hơn, đầu tư tốt hơn đồng nghĩa với sự thịnh vượng hơn về mặt kinh tế, và vì thế tỉ lệ đói nghèo cũng sẽ giảm xuống. Trong khi đó, những dự án đầu tư thiếu hiệu quả, chậm tiến độ, tăng chi phí, đầu tư ngoài ngành tràn lan đang là vấn đề gây nhức nhối. Bên cạnh đó, giống như một con sâu đục ruỗng từ bên trong, tham nhũng khiến cho một phần lớn ngân sách của nhà nước, cũng là tiền thuế của nhân dân, thất thoát. Thay vì được sử dụng vì các mục đích cộng đồng, tham nhũng sẽ chảy vào túi một số ít người.

Bên cạnh đó còn có sự lãng phí trong chi tiêu, do chi vào những dịp không cần thiết, với quy mô không cần thiết, khiến cho ngân sách vốn đã eo hẹp lại còn bị sử dụng kém hiệu quả. Ai cũng biết chi tiêu công là cần thiết, và chi tiêu sẽ góp phần thúc đẩy kinh tế phát triển. Nhưng đáng lẽ phải tạo ra hiệu ứng lan tỏa tới kinh tế, và cần chú trọng phân bổ công bằng. Như gần đây, dư luận không khỏi băn khoăn về kế hoạch xây dựng chuỗi tượng đài tốn kém của Hà Nội, bởi nó là một kế hoạch chi tiêu tốn kém và vô ích. 

Những vấn nạn đó tác động thế nào tới nền kinh tế hẳn ai cũng có thể hình dung. Có thể nói, đói nghèo trở nên nghiêm trọng hơn và khó xóa bỏ hơn là kết quả của một nền kinh tế còn yếu kém do tham nhũng, lãng phí, đầu tư thiếu hiệu quả. Gốc rễ của vấn đề nằm ở đó, và đối phó với đói nghèo cũng phải từ gốc. 

Mong rằng việc làm từ thiện nên được nhìn tỉnh táo hơn. Chúng ta không nề hà đóng góp một phần thu nhập để chia sẻ khó khăn song để giúp đỡ họ một cách hiệu quả và dài hạn hơn nữa, không chỉ nên dừng lại ở việc san sẻ giữa các cá nhân.

Mỗi người cần trở thành những cử tri có tiếng nói và quan tâm tới quyền lợi của công dân nhiều hơn, để thực hiện tốt hơn việc giám sát hoạt động của cơ quan công quyền, đòi hỏi sự minh bạch trong chính sách sao cho đồng vốn- tiền thuế của nhân dân được sử dụng hiệu quả.

Biết phản biện chính sách, đấu tranh chống tiêu cực, tham nhũng, lãng phí mới là cách làm từ thiện hữu hiệu nhất. 

Xã hội hóa là sự chia sẻ trách nhiệm với nhà nước, nhưng cũng nên hiểu xã hội hóa là sự chia sẻ quyền hạn đối với người dân. Có như vậy mới tránh khỏi câu nói đùa cũng sâu cay rằng, xã hội hóa là khi mọi thứ thuộc về nhân dân, nhưng riêng một số lĩnh vực khác (về tiền tệ) thì lại thuộc … quản lý nhà nước.

Dec 21, 2014

“Bởi vì đàn ông thông minh chẳng dại gì lại lấy đàn bà đẹp”

 
Ngày xưa có người hỏi Aristotle “Tại sao có nhiều người đàn bà đẹp lại lấy đàn ông chẳng ra gì?”. Nhà hiền triết trả lời “Bởi vì đàn ông thông minh chẳng dại gì lại lấy đàn bà đẹp”. Một câu trả lời thông minh, dí dỏm và ý nghĩa làm sao.
Thật vậy, chúng ta có thể kể ra hàng ngàn tác hại của việc lấy vợ đẹp, hàng ngàn thiên tài đã lấy vợ “xấu xí hơn người”. Gia Cát Lượng là một trong số những thiên tài đó.
 

Gia Cát Lượng tự Khổng Minh, một thiên tài quân sự mà nhắc đến tên ông thì bất cứ một tên “phó thường dân” nào cũng biết.

Ông là một trong những nhân vật đã viết lên những trang sử hào hùng của lịch sử Trung Hoa. Tài cán ông là vậy, còn về ngoại hình? Là một con người cực kỳ khôi ngô, tuấn tú “mình dài tám thước, mặt đẹp như ngọc”, đẹp trai phải nói là “chim sa cá lặn” . Ấy vậy mà ông lại đi kết duyên với một cô gái “xấu hơn một người xấu bình thường”. Điều đáng nói ở đây là ông cưới vợ không phải vì lý trí mà là vì “yêu bằng cả trái tim mình”.
Tình yêu của ông đã vượt qua cái gọi là “cân sắc cân tài”.
Chuyện tình của Gia Cát Lượng
 
Lại nói chuyện Gia Cát Lượng “đàm thê luận ái”, tự cho là “Trong mắt kẻ si tình hiện Tây Thi” là có ý tôn trọng vợ. Thực tế ra sao? Bùi Tùng trong “Tam Quốc chí
– Gia Cát Lượng truyện” có chú giải: “Đừng bắt chước Khổng Minh chọn vợ, chỉ lấy được con gái xấu của A Thừa”.
A Thừa, chỉ danh sĩ đất Kinh Châu Hoàng Thừa Ngạn. A Nữu là con gái Hoàng Thừa Ngạn, tuy xấu xí nhưng là tài nữ. A Nữu thích sáng tác, cũng có viết về quản lý học. Đọc những áng văn ưu nhã của A Nữu, nhiều vị trong giới công thương đem lòng hâm mộ không dứt, cứ nghĩ A Nữu là một học giả xinh đẹp. Song gặp mặt cô, tất cả đều “chạy mất dép”, nói: “Nhìn một cái, hối ba ngày”.
Điều làm A Nữu có phần bất ngờ là có một chàng tên Gia Cát Lượng đem lòng yêu cô, cả hai sánh bước vào quãng đời lãng mạn. Người ta thường thấy hai người dắt tay tản bộ trên bãi cỏ mượt ở khu công nghiệp Ngọa Long. Nên biết, Gia Cát Lượng là một chàng đẹp trai có tiếng, “thân cao tám thước, dung mạo tuyệt vời”.
Rất nhiều cô gái đẹp thầm yêu Gia Cát Lượng, vì sao chàng lại thân mật với A Nữu như vậy? Những kẻ hiếu sự tìm ra nguyên nhân rất nhanh: Thứ nhất, bố A Nữu chính là thầy Gia Cát Lượng, và A Nữu với Gia Cát Lượng nhanh chóng trở thành tình yêu “con thầy” điển hình; thứ hai, Gia Cát Lượng vừa lấy A Nữu và họ đang trong tuần trăng mật.
Người ta nghi ngờ và lẩm bẩm: Làm sao chàng trai đẹp lại lấy cô gái xấu như vậy, thật là cuộc hôn nhân kỳ quái! Các cô xóm giềng hỏi A Nữu, A Nữu đáp:
- Các chị đừng đoán mò làm gì! Để em nói luôn, không phải Gia Cát Lượng không thấy tóc em nhuộm vàng, mặt có nốt ruồi, cũng không phải thẩm mỹ của chàng có vấn đề, mà chính vì chàng biết vượt qua hình thức để thưởng thức vẻ đẹp nội tâm.Cũng vì điều đó em mới lấy chàng. Em tìm thấy một tình yêu siêu phàm, thoát tục từ Gia Cát Lượng.
Các cô hàng xóm càng ngạc nhiên:
- Cô làm thế nào để bỏ bùa Gia Cát Lượng?
A Nữu cười chúm chím:
- Các chị cứ hỏi chàng đi!
Các cô lại đi hỏi Gia Cát Lượng, Gia Cát Lượng trả lời:
- Thật sự, trong mắt trong tim tôi, A Nữu còn đáng yêu hơn nhiều cô gái đẹp khác.
- Sao có thể thế nhỉ? Các cô hàng xóm quyết tâm muốn hiểu rõ ngọn ngành.
- Các chị muốn đáp án phải không?
Gia Cát Lượng lấy từ trong thư phòng ra cuốn tạp chí “Bạn gái Tam quốc”, nói:
- Câu trả lời ở trong này. Các cô hàng xóm tra mục lục tạp chí, thấy có bài tản văn của Gia Cát Lượng, đầu đề là “Phụ nữ xấu như tách trà”. Giở vào trong, bài tản văn điển nhã và tình tứ của Gia Cát Lượng viết rằng:

Phụ nữ xấu như tách trà

Phụ nữ xấu như tách trà. Ngồi trong sân vắng vẻ, tách trà như tâm tình của cô gái. Xuân qua thu lại, thế sự như mây. Người đời hay nói: rượu, thuốc lá, trà là ba báu vật của đàn ông. Tài nữ như thuốc lá, mỹ nữ như rượu nồng, còn phụ nữ xấu chỉ lặng lẽ như trà tỏa hương. So với hương trà man mác, vô luận khói thuốc đắng cay hay men rượu nồng nàn, đều thành dung tục. Song người đời lại say mê sự kích thích của rượu và thuốc lá, ít ai thư thái để tận hưởng vị thanh khiết của trà.
Đúng vậy, phụ nữ xấu không lồ lộ vẻ đẹp trời ban, song tâm hồn họ thanh tao như hương trà. Xa lánh thế gian huyên náo mới có thể giữ được sự thuần khiết của tâm hồn, mới có thể hiểu nhã thú của đời người. Phụ nữ xấu, bất kể đi làm hay ở nhà, việc gì họ làm cũng chỉn chu. Phụ nữ xấu lương thiện, biết hy sinh, không cầubáo đáp, không tranh giành, hệt như hương trà u mặc thời ẩn thời hiện.
Song, trong khi người đời tán dương tài nữ, xum xoe mỹ nữ thì họ lại đối xử với phụ nữ xấu thật bất công. Phụ nữ xấu chan chứa thương yêu mà không một ai nhớ họ, nhưng họ cũng không để ý mà chỉ rút vào im lặng. Trong khi những người đẹp làm bao chuyện ầm ĩ, phụ nữ xấu vẫn thản nhiên giữ gìn mỹ đức. Có một điều an ủi, nhiều người đẹp khi trút lớp phấn son ra, họ xấu hổ không còn đứng trước phụ nữ xấu. Phụ nữ xấu yêu ai, người đó sẽ là người tình trong mộng. Họ khiêm nhường, như tách trà. Một làn gió nhẹ thổi qua, mặt tách trà gợn sóng, chờ đợi người tới thưởng thức. Mà người thưởng trà sẽ có được một đời hạnh phúc
Các cô hàng xóm xem xong, xuýt xoa:
- Gia Cát Lượng ôi là Gia Cát Lượng, cậu đúng là biết nịnh vợ. Bọn tôi thật hồ đồ, không biết cô ta lấy cậu là có phúc hay cậu lấy cô ta là có phúc đây? Gia Cát Lượng và A Nữu lặng lẽ nhìn nhau, cùng mỉm cười
 
Nguyễn Khôi chuyển bài  ST từ Internet.
 
Tương truyền ông học giỏi một phần nhờ vợ là Hoàng Nguyệt Anh, một người rất xấu nhưng có tài năng, con gái của danh sĩ Hoàng Thừa Ngạn ở Nhữ Nam. Người đời mới có câu thơ:
“Mạc học Khổng Minh trạch phụ
Chi đắc A Thừa xú nữ”
———–

Tranh giành quyền lực, trăm dâu đổ xuống đầu tằm.

Chủ Nhật, ngày 21 tháng 12 năm 2014

Tranh giành quyền lực, trăm dâu đổ xuống đầu tằm.

Chính trường Việt Nam ngày trở nên khốc liệt khi sát đến ngày thành lập lực lượng quân đội Việt Nam. Ông Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng trong vai trò quân uỷ trung ương đã có một bài phát biểu nhấn mạnh việc quân đội phải do Đảng tức cá nhân ông kiểm soát. Trong bài phát biểu của mình ông có chút chia sẻ quyền lực với vai trò chủ tịch nước của ông Nguyễn Tấn Sang.

Cùng ngày hôm đó, ông Trương Tấn Sang phong hàm thượng tướng cho 3 trong 4 tướng chuyên trách việc vai trò lãnh đạo của Đảng trong quân đội.

Cũng trong bài phát biểu của mình, ông Nguyễn Phú Trọng lại một lần nữa đem thế lực thù địch chống phá chế độ ra làm biện minh cho việc Đảng vì sao phải chỉ huy chắc được quân đội. Một cách biện minh cũ mèm hết từ năm này sang năm khác.

Hành động và phát ngôn của ông TBT và CTN nổi bật trong ngày 19/12/2014 đã khiến vai trò của Chính phủ do ông Nguyễn Tấn Dũng bị lu mờ. Cảm giác như ông Dũng không được chia sẻ quyền lực điều hành quân đội.

Từ Thái Lan trở về, ngay hôm sau tức ngày 20/12/2014 ông Nguyễn Tấn Dũng chủ trì tổng kết kết quả năm 2014 của Bộ Công An. Cũng trong một chiêu bài tương tự như ông Nguyễn Phú Trọng, ông Dũng mang hình ảnh các '' tổ chức chính trị đối lập trong nước '' để che đậy sự kiểm soát Bộ Công An của mình.

http://vietnamnet.vn/vn/chinh-tri/212928/khong-de-hinh-thanh-to-chuc-chinh-tri-doi-lap-trong-nuoc.html


 Trở lại về những cái gọi là Thế Lực Thù Địch ( TLTD) và Tổ Chức Chính Trị Đối Lập ( TCCTĐL) mà các lãnh đạo hàng đầu vẫn chăm chăm đối phó là những tổ chức thế nào, liệu các tổ chức này có nguy hiểm , ghê gớm đến mức độ như các vị lãnh đạo nói hay không. ?

Chúng ta thử nhìn xem một tổ chức được BCA phá cách đây vài năm, một tổ chức mà báo chí vẽ ra thật ghê gớm và đáng sợ. Tổ chức đó gồm những ai. Đó là Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long, Nguyễn Tiến Trung. Không cần phải đến tận nhà, gặp tận mặt những con người '' ghê gớm tưởng như có lực lật trời, nghiêng đất '' này. Chỉ cần chúng ta theo dõi họ trên Facebook hay Internet thì thấy ngay những thư sinh trói gà không chặt. Tìm mỏi mắt không thấy những '' âm mưu toan tính ''  nào trong những dòng trạng thái hay bài viết của họ. Cùng lắm chỉ dăm ba câu bóng gió hoặc vài lời chỉ trích ngắn ngủi.

Những con người ấy chúng ta có thể cảm nhận bằng mắt, bằng tai luôn để xem họ '' nguy hại '' thế nào cho an ninh đất nước.

Một tổ chức nữa cũng được BCA phối hợp với các bộ khác bắt gọn, đó là Hôị Đồng Công Án Bia Sơn ở Phú Yên chỉ rặt mấy ông già, đang xây dựng khu sinh thái trên núi, có chút thuốc nổ để phá đá. Thứ thuốc nổ có thể thấy bất cứ nơi nào tại Việt Nam gần những mỏ đá hay những nơi cần phá đá. Thế mà mấy ông già đó được vẽ thành một tổ chức đang xây dựng căn cứ quân sự nhằm dùng vũ lực chiếm chính quyền. Chuyện quá hoang đường nhưng báo chí Việt Nam vẫn vẽ được cho khối người tin.

Rồi một đám đủ loại người tự phát biểu tình chống Trung Quốc, ngay đến cả cái lý do cao cả là chống ngoại xâm, chỉ biểu tình chứ không phải làm gì khác. Kéo dài mãi cũng chỉ loanh quanh vài trăm người. Bị bắt bớ, đánh đập vài lần là tan cuộc.

Thử nhìn xem Diễn Đàn Xã Hội Dân Sự, Hội Nhà Báo Độc Lập, Con Đường Việt Nam....liệu làm được cái gì để lật đổ chế độ này. Dăm ba bài viết trên mạng bị ngăn tường lửa hay ddos là liêu xiêu. Vài cái bản kiến nghị thu thập chữ ký, giơ ảnh ngồi trong nhà phản đối rồi đưa lên mạng thì bao giờ lông chân chế độ này rụng. Đây không phải là hạ thấp các tổ chức này, nhưng phải khẳng định cách đấu tranh ôn hoà, mục tiêu cải cách , cải thiện chế độ với phương pháp hoà bình, dùng ngôn luận của họ được đăng tải trên vài trang mạng thì làm sao có thể biến thành một TLTD hay TCCTĐL để tiếm quyền thay đổi chế độ. Liệu sự tuyên truyền của những tổ chức này đến bao giờ lan toả được trong dân chúng, thúc đẩy dân chúng hành động.

Trong khi dân chúng thì đi hôi bia ở một xe tai nạn, mà chả cần ai kêu gọi.

Trong khi chỉ cần một cửa hàng bán đồ ăn miễn phí ngay lập tức cuốn hút hàng nghìn bạn trẻ đạp lên nhau để chen vào bốc thức ăn, một ngôi sao ca nhạc thốt một lời có hàng nghìn chia sẻ, mấy chục nghìn người like hưởng ứng. Chưa kể một đại gia hứng lên tuyên bố miễn phí vé khu du lịch là cả chục ngàn người chen nhau tắc đường để được đến vui chơi.

Chỉ cần một cô gái cởi áo ngực đưa hình ảnh lên mạng là thu hút gấp vài trăm đến vài nghìn lần những lời kêu gọi cải cách này nọ của các tổ chức xã hội tự phát đưa ra. Chả cần đến bộ máy tuyên truyền 700 tờ báo, mấy chục ngàn tuyên truyền viên, dư luận viên, cộng tác dư luận viên, mặt trận, tổ dân phố, hội phụ nữ, cựu chiến binh...ra tay.

Nhìn thực sự thì các TCCTTĐL, TLTD  mà các ông lãnh đạo vẽ không ghê gớm như thế, cũng chả thù hận chồng chất nào để biến đất nước này thành đám nồi da xáo thịt.  Với mục đích muốn dùng tiếng nói để cải thiện cách cư xử bất công, băng hoại đạo đức, tham nhũng, nêu cao tinh thần trách nhiệm với dân tộc và lòng yêu nước qua những biện pháp ôn hoà dùng ngôn luận. Các tổ chức mà chúng ta đang thấy không bao giờ  phải gọi là TLTĐ, TCCTĐL về bản chất mục đích cũng như hành động lẫn thực lực của họ.

Gọi như thế là vu cáo, là xuyên tạc, là lừa bịp.

Gọi như thế là giống bọn thầy mo bia ra ma xó, bọn thầy cúng bịa ra vong về , bọn thầy pháp bịa ra quỷ  hòng để reo rắc sợ hãi, qua đó chế ngự tính phản kháng khoa học của con người. Bọn buôn thần bán thánh này tự cho mình là được trời đất ban cho quyền giúp dân đối phó với ma quỷ, rồi nhờ sự sợ hãi của nhân dân mà chúng bắt cung phụng , lễ nạp, dâng hiện vật. Chưa đủ chúng còn tạo ra những tay chân để phục vụ mưu đồ của chúng bằng thủ đoạn tuyên truyền ma quỷ, hay quy ai là ma quỷ dùng vũ lực trừng phạt.

Vấn đề là ở nước ta bọn thầy mo, thầy pháp, thầy cúng quá nhiều. Cho nên càng ngày càng phải vẽ ra thêm những ma quỷ, vong hồn. Càng ngày càng phải tạo thêm nhiều tay sai để tranh giành, đề phòng nhau. Liên miên bao nhiêu năm từ lúc sơ khai đến thời đại thông tin hiện đại hoá mà ma , quỷ vẫn hiện hình khắp nơi, lễ bái, cầu cúng làn tràn khắp nơi, quanh năm suốt tháng.

 Chúng ta thử nhìn có bao nhiêu lực lượng bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ này. Ai đếm nhanh tổng số các cục an ninh trong bộ Công An, các ban tuyên huấn , vụ tuyên giáo, tổng cục trong quân đôj, cục , vụ , phòng, ban trong Đảng....? Hàng hà đa số công khai và cả không công khai các cơ quan, tổ chức trang bị vũ khí, thiết bị hiện đại, ngân sách và nhân lực dồi dào để làm việc đó.

Khi mà lính lác đông, vũ khí dư thừa mà không có địch, sẽ e ngại dẫn biến. Thế là vẽ ra các thế lực thù địch, biến mấy thằng thư sinh trói gà không chặt, mấy con đàn bà một nách hai ba đứa con, mấy ông già sắp chết lụ khụ thành thế lực thù địch, thành tổ chức chính trị đối lập....để vừa hợp thức hoá chuyện xây dựng lực lượng bảo vệ , vừa cho các lực lượng này có việc để làm.


Đến lúc sắp đại hội bầu bán, thanh trừng nhau thì ông nào ông nấy dùng chiêu bài TLTD cả TCCTĐL để nắm quyền điều khiển các tổ chức vũ trang, gay sức ép cho nhau. Thế mới có chuyện Cảnh sát cơ động đi bắt ngân hàng, an ninh đi bắt vũ trường, khách sạn. Bọn băng nhóm hình sự dưới mác công ty lại do an ninh kinh tế bắt chứ chẳng phải cảnh sát kinh tế hay hình sự. Đấy là thanh trừng tay chân của nhau, tiện quản lý lực lượng thì sai lực lượng đó đi.

Lúc ngang cơ tranh nhau kiểm soát đi bắt người đã đành, lúc thế yếu hơn, cũng quay ra đi bắt người để lâp công. Thế là mạnh thì cũng bắt người, yếu cũng đi bắt người. Không có người bắt thì vẽ ra mà bắt.


Vì vậy mới có Thế Lực Thù Địch, Tổ Chức Chính Trị Đối Lập Chống Đối. Mới có vô số tổng cục, cục, vụ, ban, ngành...vũ trang, thiết bị.

Trăm dâu lại đổ xuống đầu tằm.

Đm nguy hiểm chống phá như thằng Người Buôn Gió cũng đéo chống nổi bao lâu nữa, không cần xử lý thì dăm ba tháng nữa cũng phải đi quyét tuyết, rửa bát dành tiền để về có chút vốn làm ăn. Lực đâu ra mà chống nổi mãi. Ai mà bỏ tiền nuôi cho nó mãi để hàng ngày căng đầu viết bài chống phá .
Người Buôn Gió

Điếu Cày giữa vòng xoáy Đỏ/Vàng

21-12-14
Điếu Cày giữa vòng xoáy Đỏ/Vàng
Hồ Phú Bông
Điếu Cày Nguyễn Văn Hải cùng đường đành chấp nhận đi tị nạn tại Hoa Kỳ và bị công an Việt Nam trục xuất thẳng từ nhà tù ra phi trường Nội Bài, đến Los Angeles, tiểu bang California. Khoảng 200 cư dân người Việt gần đó hay tin đã tự động đi đón anh, một cuộc đón tiếp nồng nhiệt chưa có tiền lệ! Trong sự xô đẩy chen lấn lại gần anh một ai đó tìm cách nhét lá cờ Vàng ba sọc đỏ vào tay, anh không cầm. Cờ Vàng là biểu tượng của miền Nam, của Việt Nam Cộng Hòa và hiện đang là biểu tượng của người Việt tị nạn. Động thái không cầm nầy ngay lập tức bị/được khai thác vô số khía cạnh khác nhau. Vì nhiệt tình có. Vì thủ đoạn có. Từ đó Điếu Cày bị đẩy vào vòng xoáy công luận!
“Cuộc chiến” tranh luận giữa cờ Vàng, cờ Đỏ của người trong nước và hải ngoại vốn bất phân thắng bại tưởng đã qua rồi, bỗng bùng nổ trở lại. Lần bùng nổ nầy có chủ đích! Phe nhiệt tình thì đòi hỏi Điếu Cày phải dứt khoát với cờ Đỏ, đứng hẳn với cờ Vàng, vì cờ Vàng là Chính Nghĩa. Là tượng trưng cho Dân chủ, Tự do. Phe thủ đoạn thì tìm mọi cách nhận chìm Điếu Cày vào giữa vòng xoáy Vàng/Đỏ dai dẳng để mong xóa bỏ được hình ảnh kiên cường bất khuất của anh trong chế độ lao tù khắc nghiệt mà cả thế giới đã biết. Họ cho rằng anh không phải là một người tị nạn mà là “đặc tình” được ngụy trang “công tác” ra hải ngoại. Gieo sự ngờ vực để ly gián, làm vô hiệu hóa khuynh hướng đoàn kết trong/ngoài nước giữa lúc nội bộ đảng cộng sản Việt Nam đang đấu đá nhau về quyền lợi nhưng đồng thuận việc tùng phục Tàu cộng để bảo vệ sinh mạng cho đảng cộng sản Việt Nam (ném chuột không làm vỡ bình – Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư), phản bội nguyện vọng của người Việt Nam!
Do đó xin không đề cập đến sự kiện nhân danh cờ Đỏ, cờ Vàng, vì đã quá nhiều. Bài viết chỉ mong khơi gợi một cái nhìn, với chút hy vọng mong manh, là hãy tôn trọng Điếu Cày trong đời sống bình thường của một người tị nạn chân ướt chân ráo lúc ban đầu. Còn tương lai chính trị của anh tùy thuộc vào chính anh. Thời gian sẽ gạn lọc, sẽ cho biết anh là ai, và khả năng lãnh đạo (nếu có) của anh. Anh sẽ là một lãnh tụ hay cũng như số đông cùng chí hướng với chúng ta, mong muốn sớm giải thể chế độ độc tài cộng sản Việt Nam, hoặc giả là “đặc tình” được “cài cắm”!
Vài suy nghĩ bên dưới, mong sẽ giúp làm giảm bớt cường độ những “cơn bão trong chén trà” để hướng về sự thật.
Trước hết là hành động nâng Điếu Cày lên thành lãnh tụ để từ đó đả phá.
Nếu xem Điếu Cày là một người tị nạn chính trị cũng như những người tị nạn trước đây (tuy trường hợp của anh có đặc biệt hơn) thì mọi chuyện đã khác. Anh xuất thân là một công dân trong chế độ cộng sản. Anh cũng “được trúng tuyển nghĩa vụ quân sự” như bao nhiêu thanh niên khác! Chính nhờ “được trúng tuyển” nên anh đã trải nghiệm hình ảnh biển máu của người Việt Nam trong cuộc chiến nồi da xáo thịt 1954-1975 chưa kịp khô, đã bị phung phí tiếp tại Campuchia. Rồi nhờ cọ xát với thực tế đời sống có Dân chủ Tự do còn tiềm ẩn trong xã hội miền Nam, đã giúp anh trở thành một Công Dân Yêu Nước, dứt khoát không còn là “công dân Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” chỉ biết vâng theo lệnh đảng, cho dù đảng đày đọa, bóc lột, tham nhũng và bán nước! Anh đã thực hiện quyền của một Công Dân Việt Nam chân chính là lên tiếng và hành động. Cụ thể là xuống đường phản đối Tàu cộng xâm lược. Chính việc làm nầy anh đã phải trả giá đắt!
Gần 40 năm kiên trì chống cộng nhưng người Việt hải ngoại đã thất bại trong việc hiệp lực vì mục đích chung.
Đã có rất nhiều tổ chức, hội đoàn, đảng phái có cùng mục đích là chống cộng nhưng không thực hiện được đoàn kết, dù mọi người đều biết chỉ có đoàn kết mới có sức mạnh! Điển hình tại Quận Cam, được gọi là Thủ đô của người Việt tị nạn, có tới 2 Ban đại diện cộng đồng, 2 Hội chợ Xuân.
Cùng chứng kiến sự kiện các chế độ cộng sản sụp đổ hàng loạt là thời cơ tốt nhất để cảnh báo cho giới lãnh đạo Hà Nội về sự không tưởng của con đường Xã hội Chủ nghĩa, đồng thời thức tỉnh lòng yêu nước của người Việt Nam để cùng đứng lên chống lại độc tài đảng trị nhưng đã không (hoặc chưa) có kết quả. Không (hoặc chưa) có kết quả vì bản thân các hội đoàn, các tổ chức không cởi mở, nghi kỵ nhau và chắc chắn không tránh khỏi tình trạng bị “thọc gậy bánh xe” do các cán bộ cộng sản được cài cắm sẵn, vì họ thực thi chủ trương của Hà Nội là gây chia rẽ. Càng chia rẽ càng tốt!
Không đón nhận kết quả chung để phát triển đoàn kết.
Cộng sản Việt Nam đã thất bại khi không thể nào khuất phục được người tù Điếu Cày. Họ cũng không thể lặng lẽ giết anh vì tai mắt quốc tế, để cuối cùng bị áp lực phải trục xuất. Thế nhưng một số người đã không đón nhận Điếu Cày như là một thành quả tranh đấu của cộng đồng cho Tù nhân Lương tâm, lại dấy lên ngờ vực! Ai âm mưu và đang thực sự đứng đàng sau việc đồn thổi vô cớ nầy, câu trả lời chắc không khó!
Vô cớ, vì chưa có bằng chứng cụ thể. Vô cớ, vì trong xã hội dân chủ, tự do sẽ không bao giờ có chuyện một người vừa mới xuất hiện, bỗng dưng trở thành lãnh tụ mà chưa trải qua sự giám sát chặt chẽ của công luận. Vô cớ, đơn giản là, Điếu Cày chỉ là một người tị nạn vừa mới đặt chân đến đất Tự do, còn bỡ ngỡ với tất cả diễn biến chung quanh thì cho dẫu có là “đặc tình” được ngụy trang kỹ cũng không, và không thể, là “lãnh tụ chống cộng” ngay lập tức được.
Việc giới truyền thông tổ chức họp báo hay một vài tổ chức mời và tài trợ để Điếu Cày có cơ hội đi các nơi, gặp gỡ đồng hương thì hoàn toàn thuộc về truyền thông, không thể vì thế coi Điếu Cày là “lãnh tụ” để đả phá! Và nếu có là “lãnh tụ” chăng nữa thì chỉ là lãnh tụ của một tổ chức nào đó chứ không phải là “lãnh tụ” của người Việt chống cộng tại hải ngoại! Vì cộng đồng người Việt hải ngoại không phải là một tổ chức duy nhất. Vậy tại sao phải tìm cách vô hiệu hóa hình ảnh Điếu Cày ngay từ đầu? Nếu có, thì chính Hà Nội phải e ngại “hiện tượng Điếu Cày” hơn là người Việt hải ngoại!
Với thời gian, với tai mắt của hàng triệu người tị nạn thì liệu một “Điếu Cày đặc tình” có thể dễ dàng phù phép qua mặt tất cả được chăng? Nếu thế, thì niềm tự hào “kinh nghiệm chống cộng” của người Việt hải ngoại trở thành một sự khôi hài đáng giễu cợt!
Điếu Cày đang thăm Tampa Bay do cộng đồng người Việt địa phương mời, Hạ Long Bay Restaurant dành một phòng riêng chào đón anh và khoảng gần 20 thân hữu (số người giới hạn tối đa) để dễ tâm tình. Hình ảnh một Điếu Cày khá căng thẳng, chuẩn bị đối phó với những tình huống, những câu hỏi chứa đầy cạm bẫy (được phổ biến trên youtube) không còn nữa. Một Điếu Cày trước mắt rất tự nhiên. Thân tình, đầm ấm. Khi được tiếp đón thoải mái thì những kịch tính về giao tế biến đi, cá tính mỗi người dễ bày tỏ. Đây chính là lúc bản chất thật nhất của con người thể hiện mà khó thể che giấu. Điếu Cày thật tình cho biết anh chỉ nhớ điệp khúc bản nhạc Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ của Nguyễn Đức Quang khi bỗng dưng mọi người cùng hát (với đủ thứ giọng/điệu) theo nhịp vỗ tay trước khi “động đũa”.
Tiếp xúc thấy Điếu Cày thật bình thường, dễ mến. Bình thường như đã từng gặp nhau ở đâu đó và bây giờ tình cờ gặp lại. Hoàn toàn không thấy những ánh mắt nghi ngại hay lời nói dè dặt mà tất cả thật chân tình! Chân dung Điếu Cày đêm nay mới đúng là chân dung một người ra tù được hai tháng, còn bỡ ngỡ chưa quen hẳn sinh hoạt đời thường. Cao lêu khêu, gầy rạc, khuôn mặt đầy khắc khổ nếu không muốn nói là còn hằn vết ngục tù, khác hẳn với hình ảnh trên chương trình họp báo của SBTN được trực tiếp truyền hình (vì lý do thẩm mỹ phải make-up) Ấy thế mà anh cho biết đã lên được “2 ký”! Điểm khá đặc biệt là anh đang đeo chiếc nhẫn cưới bằng vàng lóng lánh, mới tinh, thật xúc động. Chiếc nhẫn đang đeo là minh chứng tái xác nhận lòng chung thủy hướng về người bạn đời đã cam khổ theo anh trên từng chặng đường tù và hiện đang còn cách trở.
Câu hỏi vẫn còn nguyên: Quận Cam đã tự hào là Thủ đô của người Việt tị nạn tại sao có tới 2 Ban đại diện Cộng đồng? Nếu vì khuynh hướng khác nhau, tại sao không tranh cử như 2 đảng Cộng Hòa và Dân Chủ của Hoa Kỳ để cùng phục vụ cho mục đích chung? Mùa bầu cử nầy thất bại thì lo vận động, nghiên cứu chiến lược, chiến thuật, quảng bá chính sách, mục tiêu… chờ đến kỳ bầu cử tới sẽ chinh phục cử tri? Sự chia rẽ nan giải hiện có là nguyên nhân cốt lõi việc chống cộng chưa hữu hiệu. Bây giờ đẩy Điếu Cày lọt vào vòng xoáy chia rẽ đó, rõ ràng là bất công cho anh. Nhưng điều tai hại hơn nhiều, rất nhiều, là đánh mất cơ hội tiếp tay với những nhân tố đang chống chế độ cộng sản ngay tại Việt Nam. Người trong nước sẽ nghĩ gì?
Nhân danh lá cờ Vàng, một biểu tượng cao quý của Tự do Dân chủ, thay vì biểu lộ tính cởi mở khoan dung, đúng với bản chất của người tự do, lại là nguyên nhân gây ra chia rẽ sâu sắc với người trong nước! Chống cộng như vậy là vô tình kéo dài tuổi thọ sinh mạng của đảng cộng sản Việt Nam! Thử tự đặt mình là Điếu Cày, mới vừa gặp được “đồng hương” chưa kịp hàn huyên đã bị “đồng hương” chụp ngay cho cái mũ “đặc tình” thì sẽ ra sao? Người Việt hải ngoại chống cộng hay đang tiếp tay để cộng sản tuyên truyền, cô lập thêm người đang tranh đấu ở trong nước?
Xin hãy để Điếu Cày tự chứng minh khả năng của anh tại hải ngoại trong cùng mục đích là chống chế độ cộng sản Việt Nam. Vì biết đâu lại không còn có thêm những Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Quốc Quân, Tạ Phong Tần… và số khác nữa? Cũng xin phân biệt rõ là không thể lẫn lộn những người “đóng vai chống cộng” để tìm cách ra nước ngoài, còn bọn đặc tình thì đã có sẳn và con số chắc chắn không nhỏ! Nhận diện đúng và chính xác những kẻ nầy mới chứng tỏ được kinh nghiệm của người Việt chống cộng tại hải ngoại! Còn gây nghi ngờ, chụp mũ thì chưa thể trưởng thành, cho dù có thêm vài mươi năm nữa!
(Dec 20th, 2014)

Thủ tướng luôn chăm lo cứ địa của ngài.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng làm việc với Ðảng ủy Công an Trung ương
            Thủ tướng xúi người Việt ở nước ngoài tổ chức chính trị đối lập?

Sáng 21-12, tại Hà Nội, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Ủy viên Bộ Chính, Ủy viên Thường vụ Ðảng ủy Công an T.Ư có buổi làm việc với Ðảng ủy Công an T.Ư và lãnh đạo Bộ Công an về tình hình, kết quả công tác Công an năm 2014, phương hướng, nhiệm vụ công tác năm 2015.
Dự buổi làm việc, có Ðại tướng Trần Ðại Quang, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Ðảng ủy Công an T.Ư, Bộ trưởng Công an; các đồng chí trong Ðảng ủy Công an T.Ư và các tổng cục, đơn vị trực thuộc Bộ Công an.
Năm 2014, mặc dù bối cảnh tình hình thế giới, khu vực, trong nước còn nhiều khó khăn, tác động trực tiếp tới an ninh, trật tự của Việt Nam, nhưng cán bộ, chiến sĩ lực lượng Công an nhân dân (CAND) đã nỗ lực phấn đấu, phát huy vai trò nòng cốt, thực hiện thắng lợi nhiệm vụ bảo đảm an ninh, trật tự, góp phần quan trọng bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, giữ vững ổn định chính trị, phục vụ có hiệu quả nhiệm vụ phát triển kinh tế - xã hội và đối ngoại của đất nước.
Phát biểu ý kiến chỉ đạo, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ghi nhận, biểu dương những kết quả đạt được của lực lượng CAND trong thời gian qua. Thủ tướng nhấn mạnh, thời gian tới, tình hình thế giới, khu vực có nhiều diễn biến mới tác động đến công tác bảo vệ an ninh, trật tự; đất nước có nhiều sự kiện chính trị quan trọng. Do vậy, năm 2015, Ðảng ủy Công an T.Ư cần chủ động nắm chắc tình hình, tham mưu kịp thời, chính xác cho Ðảng, Nhà nước có các chủ trương, quyết sách về công tác công an nhân dân. Phấn đấu thực hiện tốt nhiệm vụ chính trị; phát hiện, ngăn chặn và làm thất bại mọi âm mưu, hoạt động chống phá của các thế lực thù địch; giải quyết kịp thời những vấn đề phức tạp nảy sinh; kiềm chế gia tăng tội phạm, không để xảy ra đột biến phức tạp về trật tự xã hội; đẩy nhanh tiến độ điều tra, xử lý các vụ án đã khởi tố; chấp hành nghiêm các quy định của pháp luật về bắt, giam giữ, xử lý tội phạm; kiên quyết không bỏ lọt tội phạm; bảo vệ tuyệt đối an toàn các mục tiêu, các sự kiện chính trị, đối ngoại quan trọng của đất nước, nhất là đại hội đảng bộ các cấp và Ðại hội lần thứ XII của Ðảng, phục vụ đắc lực nhiệm vụ phát triển kinh tế - xã hội của đất nước.
Về công tác xây dựng Ðảng, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đề nghị Ðảng ủy Công an T.Ư cần tăng cường các giải pháp nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của các tổ chức đảng trong lực lượng CAND. Tiếp tục thực hiện nghiêm Nghị quyết T.Ư 4 (khóa XI) về xây dựng Ðảng; thực hiện tốt nguyên tắc tập trung dân chủ, tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách, tự phê bình và phê bình; đổi mới, nâng cao chất lượng sinh hoạt cấp ủy, chi bộ; chú trọng công tác bảo vệ chính trị nội bộ, giữ vững kỷ cương, kỷ luật, đoàn kết nội bộ.PV.

Không để hình thành tổ chức chính trị đối lập trong nước

Năm 2015, lực lượng Công an sẽ tiếp tục nắm chắc tình hình, không để xảy ra bạo loạn, khủng bố, hình thành tổ chức chính trị đối lập trong nước; bảo vệ tuyệt đối an toàn Đại hội Đảng các cấp tiến tới Đại hội lần thứ XII của Đảng và các ngày lễ lớn...
 
  Sáng nay tại Hà Nội, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã làm việc với Đảng ủy Công an Trung ương và lãnh đạo Bộ Công an về kết quả công tác năm 2014, phương hướng, nhiệm vụ 2015.

Thủ tướng yêu cầu ngành Công an không để bị động, bất ngờ, kịp thời phát hiện, ngăn chặn và làm thất bại mọi âm mưu, hoạt động chống phá của các thế lực thù địch, phản động; kiềm chế gia tăng tội phạm, không để xảy ra đột biến, phức tạp về trật tự xã hội; kiên quyết không bỏ lọt tội phạm, không để oan sai; bảo vệ tuyệt đối an toàn các mục tiêu, các sự kiện chính trị, đối ngoại quan trọng của đất nước.


Thủ tướng, công an, đại hội Đảng, bộ trưởng, Trần Đại Quang
Ảnh: VGP
Theo báo cáo của Đảng ủy Công an Trung ương và lãnh đạo Bộ Công an: Mặc dù trong bối cảnh tình hình thế giới, khu vực và trong nước còn nhiều khó khăn và thách thức, tác động trực tiếp đến an ninh trật tự của Việt Nam nhưng dưới sự lãnh đạo, chỉ đạo sát sao của Trung ương Đảng, Quốc hội, Chính phủ, lực lượng Công an nhân dân đã nỗ lực phấn đấu, phát huy vai trò nòng cốt thực hiện thắng lợi nhiệm vụ trong năm 2014, đảm bảo an ninh quốc gia, giữ gìn trật tự an toàn xã hội, góp phần quan trọng bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, giữ vững ổn định chính trị, phục vụ có hiệu quả nhiệm vụ phát triển kinh tế-xã hội và đối ngoại của đất nước.

Bước sang năm 2015, lực lượng Công an toàn quốc sẽ tiếp tục nắm chắc tình hình, chủ động phòng ngừa, đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu, hoạt động chống phá của các thế lực thù địch, phản động và các loại tội phạm; không để xảy ra bạo loạn, khủng bố, hình thành tổ chức chính trị đối lập trong nước; không để bị động, bất ngờ trong mọi tình huống; bảo vệ tuyệt đối an toàn Đại hội Đảng các cấp tiến tới Đại hội lần thứ XII của Đảng và các ngày lễ lớn, các sự kiện chính trị quan trọng của đất nước.

Ghi nhận, đánh giá cao và biểu dương những chiến công, thành tích to lớn mà lực lượng Công an nhân dân đã đạt được trong năm 2014, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nêu rõ: Năm 2015 sẽ diễn ra nhiều sự kiện chính trị quan trọng, nhất là Đại hội Đảng các cấp, tiến tới Đại hội lần thứ XII của Đảng. Đây là thời điểm các thế lực thù địch, phản động và các loại tội phạm sẽ gia tăng hoạt động chống phá. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đề nghị lực lượng Công an nhân dân tiếp tục quán triệt sâu sắc, cụ thể hóa các quan điểm, tư tưởng chỉ đạo của Đại hội XI của Đảng, các nghị quyết của Trung ương, nhất là Nghị quyết số 28-NQ/TW về Chiến lược bảo vệ Tổ quốc trong tình hình mới; bám sát và phục vụ thực hiện thắng lợi nhiệm vụ chính trị của đất nước; chủ động nắm chắc, phân tích, dự báo sát, đúng tình hình để tham mưu với Đảng, Nhà nước có chủ trương, quyết sách đúng đắn.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nêu rõ: Lực lượng Công an cần kịp thời phát hiện, ngăn chặn và làm thất bại mọi âm mưu, hoạt động chống phá của các thế lực thù địch, phản động; không để bị động, bất ngờ; giải quyết kịp thời, có hiệu quả những vấn đề phức tạp nảy sinh; kiềm chế gia tăng tội phạm, không để xảy ra đột biến, phức tạp về trật tự xã hội; đẩy nhanh tiến độ điều tra, xử lý các vụ án đã khởi tố; chấp hành nghiêm các quy định của pháp luật về bắt, giam giữ, xử lý tội phạm; đồng thời kiên quyết không bỏ lọt tội phạm, không để oan sai; bảo vệ tuyệt đối an toàn các mục tiêu, các sự kiện chính trị, đối ngoại quan trọng của đất nước, nhất là Đại hội Đảng các cấp và Đại hội lần thứ XII của Đảng, phục vụ đắc lực nhiệm vụ phát triển kinh tế - xã hội và đối ngoại của đất nước.

Thay mặt Đảng ủy Công an Trung ương và lãnh đạo Bộ Công an, Đại tướng Trần Đại Quang, Bộ trưởng Công an khẳng định lực lượng Công an nhân dân sẽ tiếp tục phối hợp chặt chẽ với Quân đội nhân dân, các bộ, ngành, địa phương, các tổ chức chính trị - xã hội và dựa vào nhân dân, phấn đấu hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ bảo vệ an ninh quốc gia, giữ gìn trật tự an toàn xã hội, xây dựng lực lượng Công an nhân dân trong sạch, vững mạnh.
Theo VOV, VGP

                

Không thể thua trong cuộc chiến chống bạo quyền bất công...

              Chuyện (theo lời kể của một con ruồi đậu trên tường) vừa xảy ra tại trụ sở Trung Ương Đảng mấy hôm trước: Trên hành lang đường vào toa lết, Tổng Bí Thư đụng đầu một phụ tá.  Phụ tá ngừng lại: "Thưa Tổng Bí Thư, sáng nay có một kiến nghị xin thả Bọ Lập". Tông Bí Thư: "Thế à?  Ai ký?".  Phụ tá: "Thì vẫn cái bọn chuyên ký thư ngỏ, kiến nghị ấy thôi!".  Tổng Bí Thư cười nhếch, trước khi bước vào toa lết, quay lại dặn phụ ta: "À, nhớ gửi cho Công An một bản để các đồng chí ấy lấy tên người ký nhé".hehe....



FB Mai Tú Ân
20-12-14
 

Người dân Việt Nam có thể thua một trận chứ không thể thua trong cuộc chiến chống bạo quyền bất công...
 
Mai Tú Ân
 
Thế là lá đơn kiến nghị của các nhân sĩ trí thức và rất nhiều tổ chức, người dân khác yêu cầu trả tự do cho Blogger, nhà văn Nguyễn Quang Lập, và một số nhà đấu tranh dân chủ ôn hòa đang bị cầm tù bất công khác đã bị chính quyền bỏ qua không thèm đếm xỉa đến. Cũng không có lấy một câu trả lời lịch sự phải phép là đã nhận được bản kiến nghị này hay chưa. Điều tệ hại hơn là ngay sau đó thì lập tức thì có bản kết tội nặng nề hơn, ác độc hơn cho nhà văn Nguyễn Quang Lập, đáp trả thẳng thừng vào mặt tinh thần nhân văn của bản kiến nghị, yêu cầu ít nhất cũng để ông được tại ngoại, cũng như đáp trả thẳng vào triệu tấm lòng người dân thương cảm với người văn nhân yêu nước này phải chịu ngục tù bất công trong tình trạng bệnh tật.
Tất cả mọi tấm lòng cao cả của những người nhân sĩ trí thức tên tuổi khởi thảo, người ký tên và những người ủng hộ ở trong nước lẫn ở ngoài nước, đã lại một lần nữa như đá ném ao bèo hoặc như bay mất vào chốn hư không... Tất cả những tâm nguyện, tấm lòng và niềm hy vọng của bao con người vào kiến nghị đòi công bằng cho nhà văn Nguyễn Quang Lập, và qua anh hy vọng những điều tốt đẹp hơn sẽ đến với đất nước Việt Nam đã bay theo gió. Những kẻ mạnh bao giờ cũng dùng sức mạnh để chứng tỏ là họ mạnh. Và giờ thì những kẻ mạnh đó đang cùng đám ăn theo hả hê sung sướng lắm, trong số hả hê mừng vui đó có cả những đồng nghiệp của nhà văn đang gặp nạn, lẫn đồng nghiệp của những nhân sĩ trí thức khởi thảo và ủng hộ bản kiến nghị này. Buồn cho nhà văn mà buồn nhiều hơn cho đất nước của chúng ta. Đến bao giờ đất nước này được ngẩng đầu lên, được đứng thẳng người chung vai với bạn bè thế giới giữa ánh sáng mặt trời...
Không có câu trả lời. Sẽ có những giọt nước mắt thương cảm lặng lẽ rơi trong đêm, những lời nguyền rủa bất lực gửi đến những kẻ xấu đang làm điều xấu. Nhưng có một thứ nhìn thấy hay không nhìn thấy đang lớn dần lên. Qua những con người dấn thân và những việc làm dấn thân của họ thì người dân chúng ta sẽ nhìn thấy rõ bộ mặt thật của cái chính quyền mà chỉ nói những lời tốt đẹp nhưng lại làm những điều ngược lại. Chỉ vinh danh những điều cao cả để thực hiện những điều hèn hạ. Dương cao ánh sáng chính nghĩa để hành động mờ ám trong bóng đêm. Qua vụ việc này ta thấy chính quyền không chỉ coi người dân như cỏ rác mà coi cả những hiền tài quốc gia, những nhân sĩ trí thức cũng như rác cỏ. Vì những con người đó thì cũng đều là con cái của người dân bình thường mà ra cả. Chính quyền sợ người dân biết được sự thật đen tối che dấu bao năm nay, sợ người dân nhìn thấy được sự giả dối đang hiện hữu từng ngày. Và họ sợ những người nhân sĩ trí thức không chấp nhận cúi mình, những nhân sĩ trí thức luôn yêu dân tộc hơn bản thân, sẵn sàng đánh đổi, sẵn sàng nhận thiệt hại chắc chắn về mình để đem sự thật về cho dân.
Chính quyền chỉ cần những con cừu hiền lành, những con chó trung thành trong cái chuồng khổng lồ, chứ không cần những nhân sĩ trí thức có tài có tâm. Họ chỉ cần những kẻ ngu trung chứ không cần những hiền tài muốn xây dựng đất nước.
Không dám đối diện với người dân của mình, chính quyền ngày càng tỏ ra khinh thường người dân của mìnn. Chính quyền ngày càng ngày càng nhắm mắt, bịt tai trước trước tiếng nói ngày càng đông đảo hơn, mạnh mẽ hơn, thống thiết hơn của ngày càng nhiều hơn, đa dạng hơn và đồng lòng hơn của nhiều tầng lớp người dân Việt Nam. Đó là hệ quả tất yếu của việc chính quyền vẫn luôn đi theo con đường sai lầm xưa cũ, con đường của sự vừa coi thường lại vừa sợ hãi ngưòi dân của chính mình...
Nếu không thay đổi trước xu thế thời đại không thể cưỡng lại được của sự mở cửa với thế giới bên ngoài, với với xu thế hội nhập không thể cản được của sự tiếp xúc với với bầu trời tự do và nhất là với xu thế lớn mạnh không thể ngăn cản nổi của toàn dân Việt Nam, trong đó thành phần trí thức sẽ càng nhiều hơn, tất cả sẽ đứng lên đòi lại các quyền căn bản mà tạo hóa đã ban cho tất cả mọi con ngưòi sống trên hành tinh này. Đó là quyền sống thì phải được làm người, quyền sống thì phải được yêu ai ghét ai, được căm giận nguyền rủa những kẻ xấu dù chúng chui núp ở đâu và binh vực bảo vệ những người tốt dù họ đang bị đày ải bất công ở chốn lao tù nào. Luôn cùng sát cánh ủng hộ những con người đi đầu. Đó là điều đang đến, sẽ đến và không thể cản được.
Đấu tranh cho lẽ phải, cho công bằng xã hội cho hạnh phúc của nhân dân thì không bao giờ sai cả. Đó cũng điều bình thường giản dị thời nay nhưng cũng là một chân lý tối thượng từ xưa tới giờ. Cái lẽ đời tự nhiên dễ hiểu đó thì mọi người dân bình thường có hiểu biết đều hiểu, đều biết thì lạ lùng thay và cũng đáng buồn thay khi cả một chính quyền tự nhận là chính quyền của dân, do dân và vì dân lại không hiểu hay không muốn hiểu, không muốn biết...
Tiếp tục bắt bớ trấn áp các tiếng nói phản biện của nhà nhân sĩ đấu tranh ôn hòa và tiếp tục không thèm nghe những tiếng nói phản đối ôn hòa của các tất cả người dân đủ mọi thành phần, những con người giờ đây đã đứng lên nói ra cái xấu chỉ vì cái xấu ngày càng xấu... Chính quyền Việt Nam, trong đó gồm có Đảng CS, chính phủ và các bộ máy công cụ như AN, CA, tuyên truyền có hiểu rằng với những việc vô cùng thất nhân tâm khi bắt giữ nhà văn Nguyễn Quang Lập và các nhà đấu tranh dân chủ ôn hòa khác, cùng với việc bỏ ngoài tai không thèm đếm xỉa đến bao lời phản đối mạnh mẽ của người dân, bao tiếng kêu gọi thống thiết của bao nhân sĩ, bao tấm lòng của lương tri thời đại đang vang vọng khắp từ Nam tới Bắc, từ Đông sang Tây... thì chính quyền đang tự mở ra cái hố sâu ngăn cách, hay một mặt trận đối nghịch, đối đầu vô lý giữa lòng một quốc gia đang cần sự đoàn kết và hòa giải hơn là sự đối đầu. Thay vì hành động một cách có tránh nhiệm và hợp với lòng dân, thuận theo lẽ Trời Đất và hợp với Đạo, Ông Bà, Tổ Tiên...thì chính quyền lại ngu xuẩn hành động ngược lại tất cả. Và đẩy tất cả những con người yêu nước, những hiền tài của dân tộc vào thế đối lập với mình.
Với bộ máy kềm kẹp hùng mạnh, với bộ máy tuyên truyền độc diễn...những hành động gần đây của chính quyền đang tỏ ra thế mạnh hiển nhiên của một kẻ cầm đầu có sức mạnh, chứng tỏ mình là kẻ đè đầu người dân chứ không phải làm bạn, làm công bộc của người dân. Liên tiếp hành động ngược lại với lòng dân khi bao che hết mình cho bọn quan tham sâu mọt, bất tài nhung nhúc xung quanh, cũng như tưởng thưởng hết lòng cho bọn cận thần, nịnh thần, gian thần, bọn tung hô, bưng bê.. đầy rẫy quanh cửu trùng, trong lúc đó thì trấn áp bất công những tiếng nói trái chiều, bắt bớ bỏ tù vô lý hoặc đe dọa bắt bớ bỏ tù vô lý những người trót nặng lòng với quê hương xứ sở... Và đẩy những con người đáng kính đó cùng những con người yêu lẽ phải, ghét bất công, đấu tranh cho công bằng xã hội, cno dân oan dân khổ, chống kẻ thù ngoại xâm... vào thế đối lập, vào lòng tuyệt đại đa số người dân Việt Nam. Càng nghông cuồng tàn bạo chống lại ý chí nguyện vọng của người dân thì chỉ làm cho đất nước tàn lụi, đi xuống, và cũng chỉ là cái thắng nhất thời như cái thắng của một kẻ tiểu nhân đắc chí mà thôi. Người dân có thể thua trong một trận đánh với bạo quyền áp chế chứ nhất định không thể thua trong cả cuộc chiến chống ách bạo quyền áp chế đó
Chính quyền đang hành động như một kẻ còn đang mãi chìm đắm trong giấc ngủ dài đầy mộng đẹp của những ngày xưa cũ mà không biết rằng mình đang nằm mơ giữa ban ngày, khi bình minh đang đang mang ánh sáng mặt trời chiếu sáng đến khắp xứ sở Việt Nam. Bắt bớ giam cầm được người dân này thì lại có người dân khác đứng lên tiếp bước, người trí thức nhân sĩ này ngã xuống thì lại có người nhân sĩ trí thức khác đứng lên đón lấy ngọn cờ. Đó cũng là một chân lý vô cùng đơn giản để nói lên một điều cũng vô cùng đơn giản là, làm người thì phải chứng tỏ là một con người...

MTA
 

Dec 18, 2014

GIÁNG SINH BUỒN NĂM 1967

GIÁNG SINH BUỒN NĂM 1967


Theo blog lybichthuy

VIỆT CỘNG THÃM SÁT ĐỒNG BÀO
DAK SON VÀO MÙA GIÁNG SINH 1967

Những người dân làng còn sống sót tại Đắk Sơn.
Hình của The Viehtam Center Archive.
Nhớ Giáng Sinh năm nào (1967)
Lòng bỗng thấy nao nao
Vì bao xác người Thượng
Chết thãm đầy xót xa

Cách đây 47 năm, trong khi mùa vọng đã tràn về trên khắp miền đất nước VN, là mùa mà nơi nơi đều cát cao thông điệp “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm”, thì trong lúc đó tại một làng người thượng gần biên giới Campuchia vào tháng 12 năm 1967, đã bị những người hoàn toàn không có thiện tâm, những con thú đội lốt người, đã ra tay sát hại một cách rất thãm thương, man rợ 252 đồng bào nơi đây. Bọn cộng sản đả dùng súng phun lửa, lựu đạn để đốt và sát hại đàn bà con nít rất tàn nhẫn.

Đây là một cuộc tàn sát đồng bào thiểu số ng
ười “thượng” vào ngày 5 tháng 12 năm 1967 man rợ nhất trong chiến tranh Việt Nam lúc bấy giờ.https://www.youtube.com/watch?v=5AVyShH3RaU


Một em bé bị thương vì cháy tại Đắk Sơn đang được một bệnh nhân khác
tại bệnh viện Sông Ba, cõng tới chổ nghĩ ngơi tạm thời.

xác chết la liệt khắp nơi trong làng

Xác người dân Thượng (Montagnard) bị giết tại Đắk Sơn được bọc lại để sửa soạn đem chôn. Những xác này tìm được từ một căn hầm trú ẩn.
Hình của The Vietnam Center Archive

Xác chết dân làng nằm rải rác khắp nơi thân thể bị đốt cháy

Trẻ em bị thương nặng được băng bó


Trẻ con bị giết rất thương tâm

Xác chết dân làng Đắk Sơn nằm la liệt khắp nơi.

Làng Dak Son bị bọn người khát máu phá huỹ sau khi rút lui
Trái đạn B41 bỏ lại làng.
Hình của Jim Feltz
Làng Đắk Sơn bị thiêu hủy (Hình chụp một tuần sau đó)
Theo ông Ronald H. Spector, giáo sư về Lịch sử và Quan hệ quốc tế tại đại học George Washington, vào ngày 5 tháng 12 1967, 2 tiểu đoàn với khoãng từ 300 đến 600 quân chính qui, thuộc Trung đoàn 88, Sư Đoàn 308 BB của cs Bắc Việt đã bao vây làng Đắk Sơn, thuộc thị xả Phước Long.
Dak Son nằm dưới chân một vùng đồi núi cách biên giới Campuchia khoảng 50 km. Nơi đây đã được VNCH xây dựng cho khoãng 800 người Thượng.
Quân đội Bắc Việt đã cho đó là làng chống cộng và đã giúp đỡ cho những người tị nạn gốc thượng khác trốn khỏi các vùng do cộng sản kiểm soát, nên đã ra tay giết hại họ để trã thù rồi đổ lỗi do quân Mặt Trận Giải Phóng làm. Đây là một tội ác diệt chủng chống lại nhân loại mà cộng sản không thế chối cải được, vì chỉ có các tiểu đoàn quân chính qui Bắc Việt mới được trang bị súng phun lửa, đặc biệt là trung đoàn 88 thuộc sư đoàn 308 cộng sản, được trang bị súng phun lửa, đó là loại súng mà quân Giải Phóng Miền Nam không được trang bị. Theo Wikipedia, thì cuộc thãm sát nầy do quân giãi phóng thãm sát (?), nếu viết như Wiki. chính là lối viết chạy tội cho quân đội cộng sản Bắc Việt thuộc trung đoàn 88, rồi dồn hết tội lên đầu quân MTGPMN. Giống như hcm, núp sau những bút hiệu khác nhau để viết những bài báo cổ võ cho chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất đẫm máu tại miền bắc từ năm 1953-1956, dám làm mà không dám nhận, thật hèn!

Theo Charles Krohn, một sĩ quan tình báo Hoa Kỳ trích dẩn tài liệu của Douglas Pike, nhà sử gia về Chiến tranh Việt Nam, trước đó là nhân viên Phòng Thông tin “USIS” (Đơn vị Tâm lý chiến Hoa Kỳ), theo đó khoảng từ 300 cho tới 600 binh lính đã vào làng, khoảng 50 cho tới 60 người đã dùng súng phóng lửa v
à lựu đạn để đốt nhà và sát hại dân Dak Son. Một số người đã bị chết thiêu trong nhà, một số khác trốn dưới hầm bị chết ngạt vì thiếu oxy. Những căn nhà không bị cháy thì bị phá hủy bằng lựu đạn. Trước khi rời khỏi làng, họ đã bắn chết 60 người trong số 200 người còn sống sót bị bắt. Số còn lại bị bắt theo vô rừng. Theo tài liệu của USIS thì phía VNCH đã tìm được xác 252 người, 70% là đàn bà và trẻ con, nguồn của Kenneth Gee thì ghi là 10 người lính gác bị bắn chết, thêm 114 dân làng, hầu hết là đàn bà và trẻ em bị lựu đạn và súng phun lửa giết chết, số khác thì chết vì ngộp trong các hầm, khi làng bị phóng hỏa đốt cháy.

Đây là hành động rất dã man của cái gọi là Quân Đội Nhân Dân,
được đảng lồng cho một cái tên để lường gạt nhân dân 2 miền nam và bắc, đó “quân giải phóng miền nam”. Làng Dak Son, không phải là vị trí quân sự chiến lược để cộng quân đem cã trung đoàn tới đánh chiếm, làng nầy chỉ thuần là một là một nơi sinh sống của dân tộc thiểu số, đó là những người đã trốn chạy từ trong các vùng bị việt cộng kiễm soát, vì họ không thể sống được với loài thú đội lốt người nầy, nên tìm về với chính phủ VNCH để được bình yên. https://www.youtube.com/watch?v=5qTbVRdkoRE

Đoàn quân man rợ thuộc trung đoàn 88 nầy, đã xã súng phun lửa thiêu đốt sự bình yên, h
ạnh phúc trong tự do của đồng bào trong mùa chúa giáng sinh. Đến khi hết nhiên liệu để phóng hoả, thì chúng dùng lựu đạn ném vào làng để giết tận gốc những đồng bào trong làng nầy.https://www.youtube.com/watch?v=B7AzA-AU5Y4

Có khoãng 60 người trốn dưới hầm, quân khát máu nầy đã lôi lên hầm và xử tử ngay tại chổ. Đây là tội ác trời không dung đất không tha, mà chúng luôn bưng bít thông tin cho đến ngày hôm nay.

Cám ơn Internet đã đến với nhân loại, nên tội ác của những tên chỉ huy Trung Đoàn 88 thuộc Sư Đoàn 308 của QĐND nầy cần phải phơi bày ra ánh sáng, để nhân dân thấy bộ mặt ác thú của chúng, còn với quân thù xâm lăng thì nhu nhược để lộ bản mặt hèn, khiếp nhược trước quân xâm lược tàu cộng. Xem hình ảnh mà csVN gọi là ” Hải chiến 1988 tại đảo Gạc Ma” để thấy, hành động nhu nhược của quân đội nhân dân trước kẻ thù. Đưa thân mình ra làm bia cho đạn của Tàu cộng nã vào thân mình để gọi là bảo vệ chủ quyền đảo Gạc ma(?), những chiến sĩ đã hy sinh theo chỉ thị ngu xuẩn của các người chỉ huy của họ, xin mời xem cách bảo vệ chủ quyền biển đảo một cách lạ lùng của quân đội nhân dân trước lằn đạn quân xâm lược Tàu Cộng:https://www.youtube.com/watch?v=WIf-T9Z1nl8 . Nhìn các hành động nầy để thấy QĐND nưóc CHXHCNVN chỉ là những người hèn với giặc ác và tàn bạo với đồng bào mình.
Cộng sản hãy trã lời với nhân VN:
1. Những đàn bà con nít bị quân đội ND thuộc trung đoàn 88, Sư Đoàn 308 Bắc Việt giết chết vào tháng 12 năm 1967, vậy những người bị giết nầy họ có phải là thành phần ác ôn hay không?? Nhũng người đã trực tiếp tham dự cuộc thãm sát nầy, nghĩ như thế nào về thành tích mà họ gọi là giải phóng miền nam??

2. Trên vùng dân thượng sinh sống tại Dak Son, người dân tại đây họ gần gủi với thiên nhiên, họ mặc khố, mình trần, một mảnh vãi đẹp để che thân còn chưa có, v
à trong số những xác chết, không thấy người nào bận quân phục của QL.VNCH. Vậy sao họ lại phải chịu bản án tử hinh rất cay độc của quân giải phóng miền nam/??
Những tên tiểu đoàn trưởng, trung đoàn trưởng trung đoàn 88A, những tên tư lệnh và chính uỷ sư đoàn 308, là người phải chịu trách nhiệm trực tiếp với nhân dân tại làng Dak Son, và phải chịu hình phạt do công lý phán xét về hành động sói lang của các thuộc cấp mình tại Dak Son ngày 5.12.1967. Họ là những tên chĩ huy trách nhiệm trong thời gian làng Dak Son xãy ra vụ thãm sát.
  • Nguyễn Kiện – Chính uỷ Sư đoàn 308 từ 1966-1969
  • Vũ Yên – Tư lệnh Sư đoàn 308 từ 1954-1955; 1959-1963; 1966-1968
Truy tìm vết tích của trung đoàn 88 CS BẮC VIỆT
Theo tin các tin tức tình báo của Việt Mỹ và những hiện vật còn sót lại tại Dak Son cho thấy đám ác ôn đã tham dự cuộc thãm sát man rợ nầy chính là trung đoàn 88.
Trích nguồn thứ nhất về trung đoàn 88:
Từ Sư đoàn 308, ngày 31/05/1965, được trên điều động Trung đoàn đã vượt Trường Sơn vào Nam chiến đấu với phiên hiệu Trung Đoàn 88A. Trong những năm chiến trường Trung đoàn 88A đã từng chạm trán với hầu hết các đơn vị thiện chiến của Mỹ như: Sư đoàn số 01, số 04, Sư đoàn 101 (Anh cả đỏ), Sư đoàn 25 (Tia chớp nhiệt đới)… Liên tục 10 năm trên chiến trường Miền Nam, Trung đoàn đã có mặt khắp các mặt trận từ Trị Thiên đến Tây Nguyên…” hết trích
Trích nguồn thứ hai về trung đoàn 88:
“một vinh dự lớn đến với trung đoàn 88 được là một trong những trung đoàn đầu tiên được lựa chọn giao nhiệm vụ vượt trường sơn vào sát cánh cùng quân giải phóng miền nam chiến đấu .từ cái nôi của sư đoàn 308-quân tiên phong,trung đoàn được bổ sung thêm quân và ngày 31/12/1965 nhân thành hai trung đoàn :một trung đoàn vược trường sơn vào nam chiến đấu mang số hiệu trung đoàn 88 A.một trung đoàn ở lại làm nhiệm vụ dự bị chiến lược của bộ trong đội hình sư đoàn 308 mang số hiệu trung đoàn 88 B.
Tiếp tục phát huy truyền thống Tu Vũ – Quân tiên phong, cả 2 trung đoàn hoàn thành xuất saức nhiệm vụ trong cuộc kháng chiến chống Mỹ.
Trung đoàn 88B (F308) ngoài việc huấn luyện sẵn sàng chiến đấu, làm nhiệm vụ dự bị chiến lược của Bộ, còn “ăn cơm bờ Bắc, đánh giặc bờ Nam” trong 3 chiến dịch lớn:
1, Chiến dịch Khe Sanh 1968; đã 2 lần tiến công quân địch đóng trên cao điểm Phu Nhoi, xáo sổ tiểu đoàn 3, trung đoàn lích thủy đánh bộ Mỹ.
2. Chiến dịch đườn 9 – Nam Lào 1971; tiêu diệt địch trên cao điểm 500 xóa sổ tiểu đoàn 2 thuộc lữ đoàn dù Ngụy.
3. Chiến dịch Quảng Trịn 1972: tham gia giải phóng Đông Hà, làm nhiệm vụ thọc sâu vào Hồ Lầy – Đá Bạc, chốt dữ 80 ngày đêm tại Tây Nam thành cổ Quảng Trị.
Trung đoàn 88A đã tác chiến 10 năm liên tục trên các chiến trường miền Nam từ 1966 đến năm 1975. Trung đoàn tham gia tổng tiến công tết Mậu thân trên địa bàn Củ Chi, Hóc Môn, Bến Cát,….” Hết trích
Trích nguồn thứ ba về trung đoàn 88:
Tổ chức sư đoàn 308
- Trung đoàn 102 với tên truyền thống là Trung đoàn Thủ Đô
- Trung đoàn 36 với tên truyền thống là Trung đoàn Bắc Bắc
- Trung đoàn 88 với tên truyền thống là Trung đoàn Tu Vũ
Trung đoàn 88 Tu Vũ (lấy tên từ trận đánh cứ điểm Tu Vũ – trận mở màn chiến dịch Hoà Bình năm 1952):Trung đoàn được thành lập ngày 1/7/1949, tại xóm Gò Pháo, xã Tân Cương (T.P Thái Nguyên). Trung đoàn 88 gồm các Tiểu đoàn 23, 29, 28, 322. Trung đoàn trưởng: Nguyễn Thái Dũng, Chính ủy: Đặng Quốc Bảo. Ngay sau khi thành lập, Trung đoàn đã lập công xuất sắc trong 10 chiến dịch lớn do Bộ Tổng tư lệnh mở trên các chiến trường chính Bắc Bộ trong kháng chiến chống Thực dân Pháp.” Hết trích
Căn cứ vào 3 nguồn kể trên, cho thấy lực lượngcộng quân có mặt tại cuộc thãm sát tại Dak Son tháng 12 năm 1967 là trung đoàn 88A, thuộc Sư Đoàn 308 là chính xác ( Sư đoàn nầy gồm có : Trung đoàn 102, Trung đoàn 36 Bắc Bắc và Trung Đoàn 88). Trung đoàn 88 có 3 tiểu đoàn, đó là 23, 29 và 322, hai trong ba tiểu đoàn đã là những tên sát nhân khát máu trực tiếp tham dự vào cuộc thãm sát tại Dak son.
Đây là một trong những bằng chứng tiêu biểu cho hàng ngàn, hàng trăm ngàn tội ác của csVN trong cuộc chiến đã qua. Cs VN đã không từ chối bất cứ thủ đoạn phi nhân nào để hoàn thành cuộc chiến xâm lược miền nam VN. Cái mà chúng gọi là ” bạo lực cách mạng trong chiến tranh giải phóng”. Bác và đảng đã nhét vào hàng trang của các thanh niên trong QĐND là sự dã man và tàn ác với nhân dân miền nam. Trên nòng súng của họ đều mang chủ nghĩa căm thù được đảng và bác trao cho QĐND trước khi lên đường vào nam.
Để cho oan hồn 252 người sắc tộc được yên nghĩ, xin mọi người hãy tiếp tay phơi bày những sự thật về hành động khát máu nầy và tiếp tay để thiết lập hồ sơ, đưa những tên tội phạm chiến tranh chống nhân loại nầy ra trước toà án hình sự quốc tế ( International Criminal Court, tiếng Pháp: Cour Pénale Internationale; thường được gọi là các ICC hoặc ICCt). Là một tòa án thường trực để truy tố các cá nhân phạm tội ác diệt chủng, tội ác chống lại loài người, tội ác chiến tranh, và tội ác xâm lược.Tòa này ra đời vào ngày 01 tháng 7 2002-ngày hiệp ước thành lập, Quy chế Roma về Toà án Hình sự Quốc tế, hiệu lực và nó có thể truy tố tội phạm vào ngày hoặc sau ngày đó. Trụ sở chính thức của tòa án là ở Den Haag, Hòa Lan, nhưng các tố tụng hình sự của tòa có thể diễn ra bất cứ nơi nào.. Tính đến tháng 6 năm 2011, 114 quốc gia là thành viên của tòa án. Website của Toà Án Hình Sự là: http://www.icty.org/
Official logo của
ICC ở Den Haag-Hoà Lan
Trịnh Khánh Tuấn